17+
Tiêu Đông bị một loạt hành động của Đan Tâm làm cho từ tự tin cho đến mất cảm giác an toàn.
Lão nghiến răng, ôm chặt cơ thể ỏng ẹo yêu kiều của nàng sát vào thân hình vạm vỡ có hơi mập mạp của mình, ánh mắt lúc này không kiêng nể liếc nhìn cần cổ của Đan Tâm rồi nhìn đôi gò bồng đảo đang phập phồng lên xuống:
“Cô dám chơi đùa ta? Hạ Vũ… lão già này cứ như bị cô trêu chọc vậy, ta có nên cho cô nếm thử mùi vị, khi dám trêu đùa một con sói đói hay không?”
Đan Tâm nghe vậy thì cười phá lên, nàng chống hai tay lên ngực Tiêu Đông đẩy lão ra xa chu mỏ yêu kiều nói:
“Ông còn tự tin nhận mình là sói đói? Hay để tôi sửa lại thành sói già bị bỏ đói đi!”
Bị Đan Tâm sỉ nhục, lão già Tiêu Đông không tức giận mà còn cười phá lên vui mừng, ông vuốt ve bờ mông mềm mại của Đan Tâm, sau đó dùng lực nắm thật chặt, cất giọng xấu xa:
“Đừng chê sói già không có sức, đến lúc đó lại nằm rên rỉ dưới thân ta! Cô vẫn như xưa… quyến rũ mê người như vậy, chúng ta có nên ôn lại tí kỷ niệm xưa không hả?”
…
Đan Tâm giật mình vì lão già này dám nói ra những lời như vậy, tới đây nàng cũng chắc chắn một điều, Hạ Vũ khi xưa cũng có quan hệ bất chính với lão già này.
nàng vội vàng né người sang một bên, tránh đi nụ hôn kinh tởm của lão. Đan Tâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/roi-vao-cam-bay/3414479/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.