Lúc về tới biệt thự, vẫn còn một bất ngờ nữa đang chờ đón Viên Viên. Sau khi đỗ xe, Lâm Đoàn mỉm cười dịu dàng, đưa túi xách cho người giúp việc rồi dang tay: “Lại đây, anh bế em.”
‘Nụ cười yêu nghiệt đó, đúng là nụ cười của ác ma mà.’ Mặt Viên Viên đỏ lên, tuy vòng tay qua cổ anh nhưng lại né tránh ánh mắt anh. Lâm Đoàn rất hài lòng với sự ngoan ngoãn này của cô, vừa đi vừa bảo: “Đừng hoảng sợ, anh không làm gì em đâu. Anh nhất định sẽ cho em một hôn lễ thật hoành tráng.”
“Em biết rồi…” Nhưng cứ liên tục được bế đi trước mắt người khác thế này, cô có hơi ngại. Càng ngại hơn khi vừa vào nhà, cô nhìn thấy hai vị phụ huynh đang ngồi thưởng trà vô cùng nhàn nhã.
“Ba… mẹ…” Cả người cô như cứng đờ, lập tức phản ứng muốn nhảy xuống như Lâm Đoàn lại không cho phép. Anh bế cô đến bên sofa, để cô ngồi xuống, ông bà Lâm thì nhìn nhau một hồi lâu. Lâm Đoàn lên tiếng hỏi: “Sao ba mẹ về đột ngột vậy?”
“À, bạn mẹ có tin mừng nên tổ chức tiệc, mời mẹ về ấy mà.” Giọng mẹ Lâm có vẻ không tự nhiên lắm, bà bổ sung thêm. “Bà ấy sắp có cháu nội.”
Ánh mắt bà dời qua Viên Viên. Một người phụ nữ từng trải như bà lập tức nắm bắt được tình hình, từ ngạc nhiên chuyển sang rất vui vẻ. Bà nhìn chồng mình, thì thầm gì đó rồi quay sang Viên Viên đang ngồi lúng túng và khó xử ở cạnh đó. “Viên Viên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/roi-vao-bay-tinh-cua-nhan-vat-phan-dien/3327057/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.