Bọn họ chạy đến một nơi có chút hẻo lánh, nơi này phong cảnh rất đẹp, lúc nhìn thấy tên Tiêu Thạch, Tề Chương yên tâm cười với Tề Nhạc, bọn họ đã rời thành phố hơn ngàn dặm, ở đây mà nói tương đối lạc hậu, kinh tế phát triển cũng rất chậm chạp, nơi này không tìm được bất kỳ chi nhánh nào của công ty nhà họ Tề. Nơi này, cha bọn họ còn chưa nhúng tay vào, thế lực của ông không đến nơi lạc hậu thế này, ở đây, cha tuyệt đối không tìm thấy bọn họ.
Nói cách khác, bọn họ đã hoàn toàn thoát ly cha rồi, có thể xem như an toàn rồi.
“Ông không tìm được nơi này, chúng ta từ bỏ chốn phồn hoa, từ bỏ cuộc sống hào nhoáng ngũ quang thập sắc, ông tuyệt đối không nghĩ ra chúng ta chỉ muốn làm một đôi tình nhân đi du lịch bình thường, cam nguyện chọn nơi tầm thường, ông vẫn cho rằng chúng ta vốn là thiếu gia công tử, nuốt không trôi bất cứ khổ cực gì, nhưng ông thật không ngờ, chúng ta chịu khổ là do một tay ông bức bách, chúng ta từ lúc còn rất nhỏ đã biết cái gì gọi là tự lực cánh sinh rồi, biết cái gì đối với chúng ta mới là trọng yếu nhất, ca, không nên lại lo lắng, chúng ta sẽ ở đây an an ổn ổn qua cả đời, hạnh phúc cả đời”
Tới một hoàn cảnh lạ lẫm, nhìn thấy hết thảy đều xa lạ, đưa mắt nhìn lại, con người hay cảnh vật đều không một chút quen thuộc, Tề Nhạc lúc này mới yên tâm thở dài một tiếng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/roi-ram/2156874/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.