Ngày hôm sau, lúc Tề Nhạc còn đang lơ mơ ngủ, Tề Chương ôm Tề Nhạc vào lòng, bắt đầu mặc quần áo cho cậu, vừa hôn vừa nhỏ giọng nói chuyện, tay chân lanh lẹ mặc xong quần áo cho Tề Nhạc.
” Ca ca, chúng ta về nhà.”
Về ngôi nhà do một tay Tề Chương kiến tạo, bên trong thiết kế theo sở thích của Tề Nhạc, lúc anh trai hắn không có ở đây, một mình hắn thay cậu bài trí tất cả, chỉ chờ Tề Nhạc về ở; trong ngôi nhà đó bọn họ sẽ không phải lo lắng bất kỳ điều gì, có thể phóng túng ân ái, tự do hít thở, không cần phải lo lắng người khác phát hiện mà dẫn đi một trong hai người bọn họ; đó là ngôi nhà chính thức của cả hai, chỉ đợi Tề Nhạc dọn vào ở là thành một gia đình đầy đủ.
Tề Nhạc và Tề Chương trao đổi những nụ hôn cho nhau, mi mắt đều cười.
“Về nhà, chỉ cần nơi nào có em thì nơi đó là nhà của anh”
Thời gian bọn họ tách ra phiêu bạt quá dài, bây giờ chỉ hận không thể mỗi ngày dính chặt một chỗ, dường như có đụng chạm đến đối phương mới có thể cảm thấy yên ổn.
Vừa ra nước ngoài Tề Chương đã nhanh chóng liên hệ với các chuyên gia cai nghiện ma túy giỏi nhất, bắt đầu nghiên cứu giảm bớt thống khổ cho Tề Nhạc mà vẫn không phải hít thuốc phiện, bác sĩ nói bước đầu cai nghiện có rất nhiều phương pháp, hiệu quả nhất là sử dụng thuốc điều trị duy trì* để tạo sự đối kháng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/roi-ram/2156846/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.