Ngày thứ hai, Trình Lệ lái xe đưa tôi đi học, dù cậu ta có lớp khác nhưng vẫn đi học cùng tôi.
Đêm qua tôi ngủ hơi muộn, sáng ra đã ngáp dài đến nỗi không mở nổi mắt.
Trình Lệ lo lắng hỏi: "Hay là về ngủ tiếp đi."
Tôi đẩy cậu ta ra rồi híp mắt nói: "Em đi mua cho chị ly cà phê, chị nằm đây một lát, đây là buổi học cuối cùng, bùng học sợ có chuyện gì xảy ra."
“Được.” Cậu ta đứng dậy đi ra ngoài.
Chưa được bao lâu thì có người tiến lại lay tôi dậy.
Tôi ngơ ngác ngẩng đầu lên “Sao nhanh thế?”.
Nhưng người trước mặt tôi không phải Trình Lệ, mà là Thẩm Giảo với khuôn mặt tối sầm.
Thẩm Giảo ngồi bên cạnh tôi, thấp giọng nói: “Chúng ta nói chuyện đi.”
Mặc dù chúng tôi thường xuyên gặp nhau nhưng hầu như cũng không nói chuyện nhiều.
Ấn tượng duy nhất của tôi về Thẩm Giảo là trước đây Tần Hoài Thành rất thích cô ta, đến nỗi nguyện ý làm một cái lốp dự phòng ở bên cạnh.
Tôi còn tưởng rằng Thẩm Giảo muốn nói về Tần Hoài Thành nên vội vàng lên tiếng trước: “Tôi không còn thích Tần Hoài Thành, sau này tôi cũng sẽ không tìm đến anh ta nữa, cậu yên tâm.”
Nhưng Thẩm Giảo lại lắc đầu.
"Tôi có thể để Tần Hoài Thành cho cậu, cậu…"
Cô ta nhìn tôi chằm chằm "Cậu có thể đừng bám lấy Trình Lệ nữa được không?
"... Không phải cậu thích Tần Hoài Thành sao? Tôi có thể từ bỏ anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/roi-nguoi-thuong-cung-hoa-lop-du-phong/2991789/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.