“Cái gì?”
Thục Thanh Di thấy trời đất trước mặt như sụp đổ, tay cầm túi giấy run lên bần bật khiến nó rơi toạc xuống đất. Mọi thứ trong túi rơi ra vỡ vụn, có món canh cua mà Thục phu nhân thích ăn, có hoa quả được gọt sẵn.
Giọng anh nhẹ bâng, hệt như không nói nổi mà lập lại.
“Ông nói cái gì? Quản gia Chu… Ông… Vừa nói cái gì?”
Trương Thịnh Hàm đứng ở bên bàn ngây người, nhìn Thục Thanh Di đang dần rơi vào trạng thái bất ổn. Anh đứng khựng một chỗ, hốc mắt cứ vậy dần đỏ lên cực hạn như ứa máu.
“Thanh Di? Có chuyện gì vậy?”
Anh không trả lời cô, chỉ lắc đầu rồi miệng lẩm bẩm gọi.
“Không!”
“Mẹ!”
“Mẹ ơi!”
Thục Thanh Di quay đầu chạy thật nhanh ra ngoài sân, Trương Thịnh Hàm cũng không hiểu đã xảy ra chuyện gì nên lo lắng chạy theo. Cả hai người lên xe, anh đạp chân ga phóng thật nhanh trên đường để về nhà nhanh nhất có thể.
Thục gia lúc này đã bắt đầu có thêm vài người xuất hiện, là một đám phóng viên đang bàn tán xôn xao.
Xe dừng ở bên ngoài, Thục Thanh Di xuống xe liền lách qua người bọn họ, dường như mặc kệ tất cả muốn xô đẩy hết bọn họ đi. Lúc anh chạy đến cửa nhà thì dừng lại, môi hé ra nhưng không thể lên tiếng, cổ họng khô nứt. Trương Thịnh Hàm vừa lúc đến bên cạnh, cảnh tượng trước mặt khiến cô đứng hình, nước mắt trào ra.
“Bác…”
Thục phu nhân nằm trên sô pha trang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/roi-anh-se-hoi-han/3549083/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.