Thục Thanh Di ở trong bệnh viện theo dõi một tuần, sau đó thì xuất viện. Có vẻ như Trương Thịnh Hàm vẫn còn tự trách mình, vì cô mà anh mới làm chuyện ngốc nghếch để bỏ chặng đua. Vậy nên đã hai ngày rồi, cô không nói chuyện với anh, môi cũng không nở nụ cười. 
“Tiểu Hàm!” 
Anh gọi một tiếng, cô cứ như không nghe thấy mà tiếp tục việc dọn dẹp của mình. 
“Tiểu Hàm!” 
Lần này Trương Thịnh Hàm không lên tiếng, Thục Thanh Di đợi không được liền giữ lấy cánh tay cô. Anh kéo cô về phía mình, một phát để cô ở trong lòng mình rồi ôm từ phía sau. Giọng anh nhẹ nhàng, mang theo cảm giác bình yên và gió của mùa hạ. 
“Em định bỏ mặc anh sao? Còn không nói với anh lấy một câu nữa?” 
Cô rũ mắt, nhìn xuống vòng tay đang ôm lấy eo mình. 
“Anh còn hơn cả em cơ. Chuyện gì anh cũng một mình quyết định, còn không chịu hỏi em đã đồng ý hay chưa?” 
Thục Thanh Di gác cằm mình lên vai của cô, gương mặt điển trai nở nụ cười như hào quang rực rỡ. Môi anh thanh tú, khi cười lên rất duyên. Chỉ là trước đây khi Trương Thịnh Hàm chưa xuất hiện, anh cũng không cười nhiều thế, càng không biết làm sao để bản thân vui vẻ. 
“Anh biết sai rồi mà! Em như vậy anh sẽ buồn chết mất!” 
Trương Thịnh Hàm không trả lời, anh liền ôm chặt cô hơn mà hỏi. 
“Tiểu Hàm không thương anh nữa ư?” 
Cô đỏ mặt, cuối cùng lại bị mấy chiêu làm nũng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/roi-anh-se-hoi-han/3549074/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.