Trương Thịnh Hàm làm xong một đĩa miến xào mang tới đặt trên bàn, lúc này Thục Thanh Di đã vờ như mình vẫn xem tạp chí. Anh hơi liếc nhìn dáng vẻ của cô, sau đó lại nhìn vào bên trên trang bìa có ảnh của mình. 
Nhớ đến những gì mà ông bà Thục đã làm trong khoảng thời gian hai bên thỏa thuận li hôn, Thục Thanh Di trầm mặc. Quả nhiên, có tiền hay không cũng không quan trọng bằng việc người ta hết tình. Một khi tình dứt, có dùng cả núi tiền núi bạc cũng không tài nào giữ nổi. Nhưng ngược lại, tiền lại mua được tình, là loại tình mà người ta sẵn sàng hạ mình xuống để có được. 
Hóa ra cái thứ lấp lánh trong mắt Trương Thịnh Hàm mà anh thấy đó, cũng chỉ là vỏ bọc. Anh và cô, hai người đều có một góc khuất riêng, một cuộc sống riêng. Nhưng vô tình va vào nhau, lại có một điểm chung là gia đình đều tan vỡ. Và một người chọn cách lạc quan đối mặt, một người lại trở nên lạnh lùng. 
"Hôm nay cô ở đây đi!" 
Trương Thịnh Hàm từ nãy đến giờ hồn vía ở trên mây, nghe Thục Thanh Di nói xong câu này liền bừng tỉnh. 
"Hả?" 
"Hả cái gì? Ngày mai tôi phải dậy sớm chạy bộ, cần có người theo giám sát cùng. Không phải cô là sinh viên ngành y ư?" 
Cô chớp mắt, lúc này đã không còn lầm lì im lặng nữa mà đã chịu nói lí lẽ với anh. 
"Người giám sát ư? Vậy trước khi tôi đến thì ai đi cùng anh chứ?" 
Thục Thanh 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/roi-anh-se-hoi-han/3549031/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.