"Chỗ này lau sạch một chút, nước ngọt đổ lên sàn nên phải kĩ." 
"Còn chỗ này, nhẹ tay thôi! Đây là bàn gỗ trầm hương. Nó mà xước chỉ một chút, thì lương tháng này cô đừng mong nhận được." 
Trương Thịnh Hàm nuốt nước bọt. Ngoài mặt cô rất hưởng ứng những gì Thục Thanh Di vừa hướng dẫn, nhưng trong lòng từ lâu đã ghim anh. Chính là khoảnh khắc vừa bước chân vào nhà, thấy đống bừa bộn trên sàn. Nhìn sơ đã biết, người này được cái vẻ ngoài và thành tích, còn bản thân thì chẳng cần chỉn chu gì. 
Cô cảm thấy đây là công việc đầu tiên mà mình nhận việc nhanh tới vậy. Phỏng vấn chớp nhoáng, không đợi chuẩn bị gì đã đi làm. Thục Thanh Di để cô loay hoay ở phòng khách, còn mình lên phòng thay quần áo. Anh ngồi bên bàn, mở laptop lên rồi vào ứng dụng camera quan sát trong nhà. 
Trương Thịnh Hàm cúi người nhặt từng lon nước ngọt lên, cẩn thận cho vào túi ni lông phân loại. Cô dọn xong các gói bim bim và rác, gom lại còn thay luôn cả túi rác mới toanh. 
Phòng khách này rộng quá! 
Nó to bằng cái nhà mình đang ở rồi còn gì? 
Cô nghĩ nghĩ, đi loanh quanh một hồi mới tìm được phòng tắm để lấy dụng cụ lau sàn. Lau sạch sẽ xong, cảm giác giống như nơi mình vừa thấy khi bước vào và bây giờ là hai nơi khác biệt. 
"Ngoài việc dọn dẹp nhà cho tôi, cô còn rất nhiều việc khác!" 
Thục Thanh Di đi từ trên lầu xuống, mặc áo thun đen cùng chiếc 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/roi-anh-se-hoi-han/3549024/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.