"Chỉ còn 5 mét nữa là đến đích, liệu cua-rơ* Thục Thanh Di có thể tiếp tục giữ vững vị trí số một của mình không?" 
Bình luận viên căng thẳng nhìn phía dưới đường đua để quan sát, họ dường như đã dùng hết sức để căng mắt ra mà nhìn. Khán giả trực tiếp và khán giả tại nhà đều hồi hộp đến nín thở, nhìn cua-rơ áo trắng viền đỏ thoăn thoắt đạp xe. 
Thục Thanh Di nheo mắt nhìn đích đến trước mặt, chân đẩy nhanh tốc độ. Những đường gân nổi lên để lộ bắp chân săn chắc. Anh siết chặt tay lái, một phát lao thẳng về đích, khiến mọi người dường như vỡ òa. 
"Thắng rồi! Thắng rồi!" 
Cuộc đua kết thúc, quản lí và đồng đội kéo nhau đến chỗ anh, người thì lau mồ hôi người thì tìm nước. Ở trong đoàn, có lẽ không còn ai là xa lạ với cái tên này nữa. Đám khán giả nữ hâm mộ kéo nhau đến, đã phải chen nhau lắm mới có thể đến gần được chỗ của Thục Thanh Di. 
"Anh Di! Có thể kí tên cho em không?" 
"Có thể chụp ảnh với em không?" 
Thục Thanh Di vừa uống nước ừng ực vừa liếc nhìn, mồ hôi nhễ nhại theo thái dương chảy xuống, chậm rãi lọt vào cổ áo. Anh ném phăng chai nước vào thùng rác, không nói lời nào mà bỏ đi. Tuy biết trước kết quả sẽ như thế, nhưng đám fan cuồng này chưa bao giờ bỏ cuộc. Không những vậy, họ còn nhìn bóng lưng Thục Thanh Di với ánh mắt si tình, thầm ngưỡng mộ. 
"Thật là lạnh lùng mà!" 
Phòng thay đồ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/roi-anh-se-hoi-han/3549021/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.