Đèn trong hành lang không sáng lắm. Trong khi đó, đèn điện trong sảnh tiếp đón lại sáng rực, lộng lẫy, hết sức thu hút ánh nhìn.
Hơi nước từ bồn rửa mặt bốc lên. Một lớp sương mờ bám lên gương. Lâm An sững sờ nhìn hình dáng mờ ảo trong gương, hơi nóng từ cồn bắt đầu từng chút từng chút lan dần từ trong ra ngoài. Nước nhỏ tí tách từng giọt từng giọt.
Chẳng biết đã đứng bao lâu, người ra kẻ vào không biết đã bao nhiêu lượt. Mãi lúc lâu sau mới có người tốt bụng vỗ vai anh, “Người anh em, uống quá chén à? Có cần tôi gọi người tới giúp không?”
Lâm An hồi phục tinh thần, vươn tay tắt vòi nước, khẽ cười một tiếng, nhẹ lắc đầu từ chối.
Lúc này trong phòng vệ sinh đến tiếng nước chảy cũng chẳng còn, nhất thời yên tĩnh đến mức khiến cho người ta khó chịu. Lâm An rút điện thoại trong túi ra, ngây người nhìn màn hình điện thoại hồi lâu mới gõ được một dòng tin nhắn.
Chủ nhiệm Trần, tôi thấy trong người hơi khó chịu, xin phép về trước ạ.
Tính gửi đi luôn nhưng lại do dự.
Thay tôi nói…. Nói với…
Ngập ngừng mãi nhưng lại cứ như thể không còn hơi sức đâu để nói được ra tên người kia. Cứ gần chạm tới lại có cảm giác như sẽ bị điện giật, liền rụt lại.
Mãi một lúc lâu mới run rẩy gõ xong một dòng tin nhắn đầy đủ.
Giúp tôi nói với Từ tiên sinh một tiếng xin lỗi ạ.
Từ phòng rửa tay tới cửa chính của quán, đường vừa xa lại vừa tối. Hai bên tường treo đầy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ri-sat/527932/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.