"Hỏi này... cậu với anh Từ nhà chúng tôi, có ý gì à?" Trần Gia Lâu hỏi, dùng ánh mắt gian xảo chăm chú nhìn người đối diện.
Lâm An chần chừ chống đỡ ánh mắt cứng rắn như sắt thép của y, không khỏi có chút hơi kinh ngạc cùng hốt hoảng. Cậu không dám nhìn lâu, chỉ mấy giây đã vội vã im lặng tránh đi ánh mắt soi mói đó. Lo lắng nuốt nước miếng, cả người đều hơi co lại, hỏi y, "Anh Trần, nói vậy... là có ý gì ạ..."
Trần Gia Lâu ngồi thẳng lên, miệng vẫn nhai táo rộp rộp, nhưng rồi chỉ cười khì một tiếng mà không nói tiếp.
Hai tay Lâm An giấu trong chăn, tuy không ai thấy vẫn khẽ run run. Yên tĩnh một hồi lâu, liền giống như lấy hết dũng khí mà nói, "Anh Trần, thật ra em cũng biết... Em biết anh và anh Đinh, hai người, hai người..."
Trần Gia Lâu ngồi đó nghe thế chợt sửng sốt. Vốn là y đã cho rằng câu nói của mình đã dọa thằng nhóc này hết hồn rồi, không ngờ nó vẫn còn chút dũng cảm đó, hơn nữa rất không ngờ tới. Thế là y lau miệng hỏi lại, "Bọn anh làm sao?"
Lâm An mím môi, nhỏ giọng nói, "Hai người cũng coi thường em."
Trần Gia Lâu nghe ra là một câu nói vớ vẩn như thế, liền ha ha cười lạnh, hào phóng thừa nhận, "Phải, đúng là coi thường."
Tay Lâm An dưới lớp chăn lại siết chặt thêm một chút nữa. Ngập ngừng, cậu nói tiếp, "Nhưng em, em rất cảm kích hai anh và anh Từ chăm sóc em... Mặc dù... Mặc dù nhiều chỗ em không bằng mọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ri-sat/527924/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.