Khoảnh vườn bỏ hoang này Từ Tân đã quen thuộc lắm. Trước đây mấy anh em tụ tập ăn thịt uống rượu thường thích ra con hẻm cũ. Thế nhưng, để cho bọn họ thật sự vui vẻ thoải mái thì không phải con hẻm nhỏ người chen người chúc thở cũng không thở được kia. Nơi mà bọn họ có thể thật sự lớn giọng nói cười, chửi nhau đùa cợt ồn ã thoải mái thật ra chính là khoảnh vườn hoang này.
Khu này thực ra vốn là một công trường đang thi công dở, sau ngừng hoạt động thì trông như một khu rừng ma quỷ bỏ hoang, ngoại trừ mấy cây cỏ dại và hai cái cây non mới mọc lên thì cái gì cũng không có. Nhưng khu này lại khá rộng rãi, trống trải, thế nên mỗi khi rảnh rỗi, Từ Tân, Đinh Hoa và Trần Gia Lâu cùng với mấy anh em nữa lại rủ nhau mang rượu ra đây nhắm. Có điều vì hôm sau vẫn phải đi làm nên mọi người thường uống bia là nhiều. Uống nhiều quá nên tè luôn trong vườn, về phòng cả người thư thái chỉ cần nằm vật ra giường ngủ là xong. Có bao nhiêu là vui vẻ thoải mái.
Vậy mà hiện tại dù chỉ một chút xíu cảm giác vui vẻ Từ Tân cũng không cảm nhận được.
Lão Lưu chỉ về hướng này, chỉ có độc một lối vào khoảnh đất, không có ngã rẽ nào khác. Nếu vậy thì chỉ cần hai người kia không đột ngột đổi hướng, tám chín phần là ở đây rồi. Chỉ phiền phức một chỗ là khu đất này diện tích thật sự rất rộng. Lúc trước hắn và đám Trần Gia Lâu tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ri-sat/527914/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.