Một năm sau,
Kim Quốc hoàng triều.
Thư phòng phủ Quốc sư,
“Tỷ tỷ, đêm nay là Trung thu rồi, chúng ta ra ngoài ngắm hoa đăng được không?”
Căn phòng đơn giản thơm mùi giấy mới, bốn bức tường treo đủ các loại bảokiếm lớn nhỏ khác nhau, nam tử tuyệt sắc ngồi bên bàn trà vui vẻ hướngđến nữ tử áo đen bên cạnh thư án đang nghiêm túc luyện chữ nói, thanh âm ấm áp, tư thái tựa như ánh mặt trời, chính là đương triều Quốc sư củaKim Quốc hoàng triều, Hi Linh.
“Không đi.”
Nữ tử áo đenđầu cũng không thèm ngẩng lên, bỏ lại một tiếng lại tiếp tục luyện viết, tóc dài búi cao chỉ cài bằng một cây mộc trâm, thần thái lãnh đam, mặcdù hai người giống nhau đến bảy tám phần, nhưng thoạt trông chẳng ai cóthể nhận ra sự tương đồng trong họ. Vị này là tỷ tỷ của Hi Linh, SongLinh thượng tiên.
“…Tỷ tỷ à… đêm nay ngoài phố bán rất nhiều mónngon với đồ chơi trung thu, còn có đèn lồng nữa. Chẳng phải tỷ vẫn luônthích sưu tầm đồ chơi hay sao? Bánh trung thu cũng rất ngon đó? Còn có,sẽ có bắn pháo hoa nữa…”
“Không đi.”
“… nể mặt đệ một chút không được sao?” Người nào đó giương lên đôi mắt đẹp long lanh, hướngđến tỷ tỷ của mình làm bộ dáng cầu xin tựa như cún nhỏ bị ruồng bỏ, thật không nhìn ra hắn năm nay đã hơn hai mươi tuổi rồi.
“… Nếu nhưlần này nửa đường không xuất hiện Trương Tam công tử…” Song Linh ném cho đệ đệ ánh mắt lạnh lùng, tay ngọc cầm bút hơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ret-tinh-ngan-nam/3285836/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.