Phủ Quốc sư.
Nói thì to chứ thực chất cũng chỉ lớn hơn nhà của một hộ khá giả trong kinh thành An Lạc một chút. Quốc sư Hi Linh được mệnh danh là quốc sư trẻtuổi nhất trong lịch sử Kim quốc từ trước đến nay, không có đệ tử cũngkhông có đồng đạo, phần lớn thời gian đều ở trong hoàng cung, phủ đệcũng chỉ là trưng cho có.
Trương Sinh sau khi về tới phủ đã bậnbù đầu, Song Linh cũng không muốn phiền hắn, hỏi đường một tên trong đám hầu, tự mình tới phủ Quốc sư thăm tiểu đệ đệ. Nhưng ngoài ý muốn lại bị chặn trước cửa lớn.
“Dân nữ to gan! Có biết đây là phủ Quốc sưkhông mà dám tùy tiện xông vào?” Trước cửa phủ có hai tên thị vệ, bọn họ xem ra cũng có chút võ nghệ, nhìn thấy nàng mang kiếm tự nhiên đi vàoliền chặn lại.
Song Linh nhướn mày, nàng đương nhiên biết đây làphủ Quốc sư nên mới đi vào, nếu không phải thì nàng vào làm gì? “Ta tớigặp đệ đệ của ta.”
“Đệ đệ ngươi là ai?” Một tên có vẻ già dặn hơn lên tiếng hỏi.
“Chính là cái người ở trong phủ đó, Quốc sư Hi Linh.”
“To gan! Quốc sư Hi Linh là để cho ngươi nhận càn sao?” Tên thị vệ còn lạiquát lên, hắn nhìn trên xuống đánh giá nàng một lượt, mặc dù là mĩ nhânđấy, nhưng nhìn thế nào cũng chỉ cỡ mười bảy tuổi, có biết Quốc sư nămnay đã gần hai mươi, sao có thể là đệ đệ của tiểu cô nương này? “Quốc sư từ trước đến nay tứ cố vô thân, lấy đâu ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ret-tinh-ngan-nam/3285832/chuong-12-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.