Song Linh bình thản đứng giữa đám người đang quỳ lạy mình rối rít, khôngnhanh không chậm cất bước đi, không nhận bái lạy của bọn họ.
Việc của nàng ở đây chỉ là trừ yêu, không phải là đến để được người ta tôn kính.
Khác với mẫu thân chỉ thích nhàn nhã sống tại Thanh Sơn, sau khi thànhthượng tiên, việc đầu tiên nàng muốn làm chính là đi ngao du ngũ quốc tứ hải. Không chỉ loanh quanh trong Thanh Sơn, không còn chỉ là nhữngthành trấn quanh núi, những nơi nàng đã đi qua có muôn phần tươi đẹp trù phú, dạo quanh Nhân giới rồi lên Thiên giới, thậm chí là độc cốc, ulâm, tử địa, huyết hải, tất cả nàng đều muốn xem một lần, nhân tiện diệt trừ luôn mấy con ác yêu tác quái hại người.
Lang thang vô địnhsuốt ba năm, ngay cả một mục đích rõ ràng của việc ngao du cũng khôngcó, nàng bỗng nhiên lại thấy nhớ nhà. Trên đường quay lại Thanh Sơn,ngoài ý muốn gặp cảnh thôn trang tiêu điều, vậy nên dừng lại tìm hiểumột chút, hóa ra đúng là yêu quái hoành hành.
Lão Trang theolời nàng khuyên những người đứng vây xem nên trở về nhà mình đóng cửalại, lại dẫn đường cho nàng tới gõ cửa từng hộ dân trong thôn, diệt thêm vài con tiểu yêu lẩn lút trong lốt người thường. Những tiếng khóc đauđớn của người nhà nạn nhân khắp thôn kéo dài cả ngày không dứt, vọng vào trong tai nàng tựa như từng đợt sóng trên mặt hồ yên ả.
Lúc contiểu yêu cuối cùng trong thôn cũng vong mạng dưới Xích kiếm cũng là lúctrời gần về chiều, lão Trang trưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ret-tinh-ngan-nam/3285829/chuong-11-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.