ĐẦU CLAIRE RẤT ĐAU. LẠI NỮA. 
Có gì đó đang bốc cháy, cô có thể ngửi được mùi khói và cảm thấy lạnh không thể tả, rồi bất chợt nhớ lại chuyện đã xảy ra – tuyết, tòa nhà, cú va chạm. Alfred. Cô mở mắt ra và nhấc đầu lên, cử động vướng víu và khó nhọc bởi lẽ vẫn còn kẹt trong cái ghế, lúc này đã lật nghiêng 45 độ. Ở ghế bên kia, Steve đang bất động. 
“Steve! Steve, tỉnh lại đi!” 
Steve rên rỉ và lầm bầm cái gì đó, Claire thở phào nhẹ nhõm. Cô tự tháo dây ra sau vài nỗ lực, rồi khom người xuống, hai chân lúc này đặt trên tấm bảng chỉ dẫn. Khó mà nhìn được gì bên ngoài kính chắn với góc độ này, nhưng có vẻ như họ đã ở trong một tòa nhà lớn. Có một dãy kim loại xám cách đằng trước khoảng năm sáu mươi bước, và qua lỗ hổng nhìn thấy được từ phía bên này máy bay, cô thấy một lối đi bộ có rào chắn, nằm dưới cái lỗ đó khoảng tám hoặc chín bước. 
Còn mọi người đâu? Có ai không? Nếu đây là một khu nghiên cứu của Umbrella, lẽ ra phải có một tá lính tráng đến lôi họ ra khỏi đống bùng nhùng này chứ? Ít nhất thì chủ nhà cũng phải tỏ ra bực bội… 
Steve đang cựa quậy, mặc dù cô có thấy một cục u nổi lên dưới mái tóc anh chàng. Cô rờ tay lên và phát giác ra mình cũng có một cục to không kém ở thái dương bên phải, chắc phải bự hơn cả inch so với cái cô có khi tỉnh dậy hồi… hôm qua? Đã qua ngày rồi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/resident-evil-6/138410/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.