Jill đứng cạnh Carlos trước bảng điều khiển, nhìn ra ngoài đống đổ nát Raccoon trong bóng tối dần xa đi. Họ không thấy được nhiều nhờ ánh sáng vàng từ đèn tàu, nhưng vẫn có nhiều đám lửa nhỏ đang rực cháy, một phần mặt trăng chiếu những tia sáng lành lạnh xuống – các mảnh đổ vỡ - những con đường chật cứng, ô cửa kính vỡ bịt bằng ván, những cái bóng lang thang vô định.
“Đi chậm thôi, ” Jill nhắc. “Nếu đường bị chặn mà chúng ta lại đi nhanh quá thì…”
Carlos nhìn cô khó chịu. “Gee, tôi không nghĩ tới chuyện đó. Gracias. ”
Lời giễu cợt ấy đợi một câu phản hồi, nhưng Jill không còn sức đùa nữa, cơ thể cô như bị một vết bầm lớn nhức nhối.
“Ừ, được rồi. Xin lỗi. ”
Con đường trải ra trước mắt họ, Carlos vẫn cẩn thận giữ lái, cho xe chậm lại trườn qua từng khúc quanh. Jill muốn ngồi xuống, có lẽ đi sang toa Mikhail và nằm xuống – mất vài dặm mới tới tháp đồng hồ, một người chạy bộ có thể dễ dàng đuổi kịp họ, nhưng cô biết Carlos cũng mệt; ít nhất cô có thể cùng anh chịu đựng thêm vài phút nữa.
Vô hình chung, họ vẫn chưa bàn về Nicholai, có thể vì việc hắn đã ở đâu, đang làm gì không phục vụ mục đích nào cả; hắn có toan tính gì chăng nữa, họ cũng đang trên đường ra khỏi thành phố. Giả sử họ sống sót, Jill sẽ là người chứng kiến Umbrella phải trả giá cho những tội ác chúng gây ra, Umbrella chứ không phải Nicholai, là kẻ phải chịu trách nhiệm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/resident-evil-5-nemesis/2845044/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.