Dịch giả: Lioncoeur, Hoa Thần, Christie, Twiness_nast, Beautiful_ada, Machinator
Griffith giận run người khi cánh cửa của buồng điều áp đóng sầm lại.
“ Chúng không thấy sao, chúng không thấy gì ngoài cuộc sống ngu dốt, nhỏ nhặt của chúng ư?"
Hắn nhìn vào Steve, cơn giận trào ra làm hắn trở nên điên loạn, làm hắn nôn mửa, khát máu...
“Chĩa súng vào bản mặt khó ưa của mày và bóp cò, chết, chết, chết đi...”
Steve nâng súng lên. Rebecca hét lớn, đập tay một cách vô vọng vào mặt cửa kim loại dày.
“ Không… không… không… không… không…"
ĐOÀNG!
Tiếng súng nổ như sấm cắt ngang tiếng hét của cô, Steve ngã ra khỏi chân đế của cánh cửa hầm, thoát khỏi tầm nhìn.
Không còn là Steve nữa, anh ta đã chết rồi, đã chết rồi...
“Lạy Chúa...”,David thì thầm, và Rebecca nhìn thẳng vào đôi mắt mở to nóng nảy của Griffith, hắn đang ngó cô chằm chằm xuyên qua cánh cửa, và, Griffith đột nhiên mỉm cười, nụ cười chiến thắng hiểm độc đầy khó chịu. Một nụ cười khiến cô cảm nhận rõ hơn sự mất mát và nỗi kinh hoàng tột bực. Rebecca nhìn chòng chọc vào đôi mắt xanh ấy và phát hiện ra rằng cô chưa bao giờ thấy căm thù hắn như lúc này.
“ Đồ con hoang khốn kiếp."
Hắn đã nói cho họ biết kế hoạch của hắn, nhưng vào ngay lúc đó, ý tưởng đó quá khủng khiếp để cô hiểu, quá rộng và điên rồ để cô có thể chấp nhận. Tất cả việc cô có thể nghĩ tới là hắn đã giết Karen và John, và cả Steve, cô không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/resident-evil-2-vinh-caliban/2717670/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.