Anh nhìn thẳng vào mắt cô, lộ vẻ tức giận, bị sốc, hối hận và lắc đầu. Cô thả tay xuống, toàn thân cô bắt đầu run lên vì lạnh, nhưng tâm trí cô tối sầm trong tuyệt vọng. David bì bõm lội lại gần cô, quàng tay quanh cô.
“Vận may đưa cô đến gặp tôi”.Anh khẽ nói, chà xát tay cô trong khi răng cô bắt đầu đánh bò cạp, trong khi nước đã cuộn lên đến hông, trong khi bàn tay Karen quét vào chân cô....
“ May mắn, Karen."
Trái tim Rebecca dường như đông cứng lại. David vẫn giữ chặt cô, thì thầm cả triệu điều ước, anh biết đã quá trễ cho họ. Anh liếc vào phòng thí nghiệm và thấy Griffith vẫn đang quan sát họ, vẫn còn mỉm cười. Anh quay đi, lòng tràn ngập sự căm thù ảm đạm và vô dụng, trong khi làn nước lạnh cóng ngập quang thắt lưng.
Quân sát nhân khát máu...
Rebecca thình lình đẩy mạnh ngực anh, lướt ra xa, chụp lấy xác Karen, ngón tay cô điên cuồng tìm kiếm bên trong áo lót của xác chết. Cô cười, tiếng cười khanh khách đầy kích động, vui mừng.
“ Cô ta điên rồi."
Rebecca lôi mạnh một vật tròn sẫm màu từ một trong các túi của Karen. Ngay khi thấy nó, David cảm nhận một sự kinh ngạc lan tỏa khắp người.
Họ có thể vẫn mất mạng, nhưng nếu làm trọn vẹn, họ sẽ không chết một mình.
Griffith quan sát nước dâng lên, quan sát hai người diễn màn kịch thống thiết một cách lơ đãng - hắn đã nghĩ tới bình minh, và về vấn đề mang các hộp thiếc nặng lên trên gác. Hắn nghĩ việc này đang để thưởng thức, và làm tiêu tan cơn giận của hắn…
“ Hai người đang có một màn kịch đẹp mắt. Cô gái, giận dữ vì sự hờ hững của gã người Anh, tìm kiếm lối ra một cách tuyệt vọng – đương nhiên thôi. Một cái ôm sau cùng, và rồi hoảng sợ - cô ta giằng xé cái xác mang ký sinh T-virus, gã người Anh an ủi cô ta, nhăn mặt, lo lắng cho cô ngay cả khi giòng nước tối đen cuối cùng đã dâng lên đến ngực. Buồn, quả là buồn. Đáng lẽ chúng không bao giờ nên đến đây, không bao giờ nên thử tìm đến ta... "
Bây giờ, người đàn ông nâng cô ta lên, làm việc một cách lâm ly để ngăn cản điều tất yếu, nước dâng lên ngang mặt kính của cửa hầm. Một khi chúng đã chết, hắn sẽ mở cái lồng, cho lũ Leviathan ăn bữa cuối trước khi trả tự do cho chúng, tự do bơi đến những vùng biển không tên và sống cuộc đời còn lại trong yên bình.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]