*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tôi may mắn gặp được người bạn chân chính đầu tiên vào năm lớp 4 Tiểu học.
Hai chúng tôi ngồi đối diện nhau, những lúc tôi chuyền xuống trước mặt nó tờ trắc nghiệm Toán, nó rất hay gác chân lên thanh ghế ngồi đánh nhịp, đôi lúc tôi cũng không rõ nó nhịp cái gì, cả người lẫn bàn đều rung theo, ấy vậy mà tiết Toán cũng không còn nhàm chán nữa.
Có hôm mãi ngơ ngẩn không nghe giảng, tôi và nó bị phạt đứng ngoài hành lang. Cả lớp nhìn cười nhạo, tôi cũng đã quá quen với những ánh mắt như thế này, kéo khóa lên tận cằm, thọc tay vào túi đủng đỉnh đi ra ngoài, nó cười giễu một cái phía sau rồi đứng dậy, cúi đầu đi theo tôi. Gió tháng mười hai lạnh lẽo luồn qua lọn tóc xoăn, nó vòng qua tôi, đứng dựa tường.
Hành lang vắng lặng, không khí cũng lành lạnh, xa xa bên kia cửa sổ là một vùng trắng xóa tựa như tấm bông rũ nước, thấm đẫm từng chút một, từ từ cảm nhận cái lạnh thấu vào lòng. Phòng học lớp kế bên vang vang tiếng đọc sách, đôi lúc giọng nói nghiêm khắc của thầy giáo lại cất lên.
Nó nói với tôi, tên tao là Lý Khiêm Lam, Khiêm trong khiêm tốn, Lam là màu lam.
Tôi cũng nói, tao là Hạ Tức, tự[1] của chính mình đặt ở trong tim.
[1]: chữ Tức-息, gồm một chữ Tự 自 và chữ Tâm 心 chồng lên nhau
Chưa đầy 1 phút sau, tôi cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/remix-hon-am-nhan-sinh/76638/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.