*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Khi Dì nhặt được tôi nơi góc hẻm, dì đã nói tôi trông như một con cún.
Lúc ấy, dì tìm thấy tôi đang ngồi xổm trong bãi rác – sau này Dì kể lại với tôi – với cái mồm đầy cơm thừa, dì cũng ngồi xổm xuống với tư thế khá bất nhã, vạt áo sơ mi dài phủ xuống nửa đùi, miệng phì phèo điếu thuốc dành cho nữ giới, đôi mắt nheo lại phả ra làn khói trắng xóa.
“Nè.”
Dì không lai lịch, không người thân, không nơi chốn. Cái chân gầy nhẳng của tôi cố đứng thẳng, chùi trét bàn tay nhớp nháp lên quần, gương mặt đầy tàn nhan với đôi mắt đen nhánh đối diện dì dưới mái hiên, trông xấu xấu mà buồn cười.
Dì cũng cười, cười rất vui vẻ.
Tôi nắm chặt quần áo dì, trong lòng dấy lên một niềm tin vô căn cứ và khờ dại rằng dì sẽ dẫn tôi theo.
Mái tóc đen dài đáp trên vai dì xõa xuống tận cánh tay, đôi bàn tay chỉ sơn đen ngón giữa trông cứ như tín đồ của một tà giáo nào đó. Dì dùng cái khăn dính đầy hắc ín* lau vết bẩn trên mặt tôi, vươn ngón định búng trán tôi, nhưng tôi lại không tránh kịp, thế là dính một cú.
“Nhóc muốn làm con ta à.”
Tôi đi theo dì, chân đạp lên vũng nước đọng bẩn thỉu, nước len vào trong đôi giày rách nát khiến tôi loạng choạng. Dì quay đầu nhìn, cơn gió khiến cho ánh mắt dì trở nên phức tạp.
“Nhóc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/remix-hon-am-nhan-sinh/76635/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.