*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chu Tĩnh Dương cầu hôn Hạ Giai.
Không có lời thoại nằm lòng nhuần nhuyễn vô cùng cảm động, không có chi mạnh sính lễ, không có khung cảnh lãng mạn, mà chỉ là một chiều xuân bình thường đến không thể bình thường hơn, nắng vàng ấm áp mà quý báu, trên bậc thang bằng đá của tiệm có vài con chim sẻ đang đậu – sau khi biết chúng nó rất dạn người mà thường xuyên bay lại đây, Hạ Giai mỗi ngày đều bảo tôi ra cho chúng nắm gạo, không nhiều lắm, cũng không phiền toái gì – hết thảy đều an bình, hòa thuận, thể hiện một cuộc sống dù có qua bao nhiêu thăng trầm rồi sẽ quay về quỹ đạo, giống như nguyện vọng của dì vậy.
Thế rồi người đàn ông này đẩy cửa bước vào, xuất hiện trước mặt dì, hắn thở hổn hển, trông như vừa trèo non lội suối vậy, như đã đi qua ngàn vạn dặm đường.
Giữa hai người họ thời gian như ly sữa trượt tay nhỏ xuống từng giọt từng giọt, cả thế giới bỗng chốc tạm ngừng bằng với viên kim cương nho nhỏ kia, trong lúc nhất thời dì chỉ có thể ngây ra, tay cũng quên phải vươn ra, hại cho người kia cầm chiếc nhẫn cả nửa phút.
Chờ lâu đến mức tim cũng hoảng, khó xử nhăn mặt lại, cho rằng mình có phải đã bỏ sót bước nào rồi không: “Tôi hẳn là nên… Quỳ xuống nhỉ.”
“Nè!”
Rốt cuộc thì tôi nhìn hết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/remix-hon-am-nhan-sinh/3035610/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.