*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Vào cái đêm tôi gặp anh một cách diệu kỳ sáu năm trước, khi ấy tôi 14 tuổi, mặc cái quần giặt đến bạc màu, chiếc áo khoác vừa cũ lại còn không vừa người, đôi giày đá bóng dưới chân cũng quăng mất, cứ như gặp nạn ập đầu, đứng ven đường nhìn ngang dọc mà ngơ ngác.
Còn anh thì cưỡi con siêu xe màu đen, chân dài một bước giẫm lên gạch lề đường, mặt mũi phong lưu quyến rũ, có một sự ngả ngớn đi kèm mà không tự giác được, lấy đi cái bật lửa trong tay tôi, nói, châm cho anh điếu thuốc nào?
— Sáu năm sau tôi nhìn anh tháo mũ bảo hiểm xuống, phần tóc trước trán được hất ra phía sau, để lộ ra cái mũi góc cạnh, cười một nụ cười mỏi mệt, lại có một sự dung túng không thể không nhận sai, nói, “Em nói về là về ngay đấy ư…”
Tôi nhịn một đường, cũng không biết những lời này đã trúng phải công tắc phẫn nộ nào trong tôi rồi, giọng điệu lẫn hành động đều cứng ngắc, trong lòng trào dân chua xót, cố hết sức lấy lông mày giả vờ như không cảm xúc, nói, “Vì thế?”
Anh chưa từng bao giờ thấy tôi như thế này, cái cớ đã chuẩn bị từ trước để lấp liếm cho qua cũng vì phản ứng của tôi mà bay sạch, cho nên anh tạm dừng trong giây lát, sắp xếp lại từ ngữ, cùng lúc ấy đến gần bên tai tôi, cong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/remix-hon-am-nhan-sinh/3035551/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.