*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Bởi hai chúng tôi một thì có ý chơi xấu, một thì có lòng chiều theo, hơn nữa trên đường lại gặp kẹt xe mất 10 phút, thành công lạc lối trở thành đồng lõa của tật trì hoãn.
Thời gian đèn đỏ còn lâu hơn thời lượng quảng cáo trên TV, hai hàng xe đông nghịt đứng chờ, dù với cái đức hạnh nát thành này, nhưng quý ngài Cung Tuyển Dạ đây vẫn giữ vững phong độ không sốt ruột không nóng nảy, tố chất rất đáng nể, bỏ hai tay khỏi tay lái khoanh trước ngực, tùy tâm sở chí* trò chuyện với tôi, “Tiệc chia tay à, có cảm giác sẽ có em gái nào đó nắm bắt cơ hội cuối cùng tỏ tình với em đấy.”
Tùy tâm sở chí: Tùy ý, muốn sao được vậy.
“Gì mà cảm giác chứ, ” Tôi cảm thấy buồn cười, “Coi như cũng có đó, nhưng đã bày tỏ từ trước rồi.”
“Hử?”
Anh cởi nút cổ tay ra, rồi lại vén lên cao, động tác cỏn con không mấy đặc sắc thế này tôi đã thấy rất nhiều từ những người đàn ông khác, nhưng ở anh thì lại có khả năng khiến người suy nghĩ sâu xa.
“Sau đó thì sao?”
“Anh chính là sau đó.” Tôi nhìn gương mặt mình qua gương chiếu hậu, bên tai nghe thấy tiếng cười nhẹ của anh, ô tô được khởi động.
Cách trường học một đoạn, tôi nói anh ngoặt sang chỗ ngã ba rồi dừng ở đấy, “Ở đây đi.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/remix-hon-am-nhan-sinh/3035475/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.