*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Sao thế, không nghĩ rằng tôi sẽ ở đây nhỉ?”
Ánh sáng từ ngọn đèn trần phủ lên gò má Cung Tuyển Dạ biến thành màu trắng lạnh lẽo, lông mày rậm đen, lấy một góc độ kiêu ngạo, “Hoặc nói… Cậu nghĩ rằng tôi không nên ở đây.”
Tôi không thể nghĩ được, Lâm Thụy An chỉ kinh ngạc chốc lát ngay khi tầm mắt họ giao nhau. Không xấu hổ như lần tình cờ chạm mặt đầu tiên, y nghiêng người sang, tung hứng chùm chìa khóa trong tay, nói, “Anh ở đây thì tốt.”
Chuyện bí hiểm gì đây?
Trực giác nói cho tôi chuyện giữa 2 người họ nhất định không đơn giản như tôi thấy, nhưng quả thật là tôi không có lập trường để tìm hiểu.
Lần đầu tiên tôi cảm thấy bất mãn với thế bị động của mình, hết lần này tới lần khác đều như vậy.
“Tôi định dẫn Hạ Tức đi gặp một vài vị tiền bối trong công ty mà thôi, cũng có vài người cậu biết đấy.” Lâm Thụy An vỗ lên mui xe, “Sớm không bằng kịp lúc, cùng đi ôn chuyện một chút cũng được đấy.”
Hắn lại vui vẻ đồng ý, một sự thẳng thắn hư tình giả ý.
(*) Hư tình giả ý: Chỉ sự giả dối nhiệt tình bên ngoài, nhưng thật lòng thì không phải vậy
Cung Tuyển Dạ nhìn tôi một lúc, lại nói vài câu với Chu Tĩnh Dương có vẻ mặt đầy lo lắng, không nhìn sắc mặt của đối phương,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/remix-hon-am-nhan-sinh/3035456/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.