*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Đoàn người đều đi ngược phía với tôi, như một con cá mắc vào bùn nhão chỉ có thể vẩy đuôi giãy giụa. Thân thể bị va phải rồi ngã ngửa ra sau theo quán tính, tôi vẫn cứ mặc kệ, càng đến gần hiện trường cháy nổ tôi càng ngửi thấy mùi Gas gay mũi hơn, nồng nặc len vào lòng bàn chân khiến tôi đứng không vững, cảnh vật trước mắt nhìn cũng không rõ nữa, như va vào người, lại như không có gì cả, cho đến khi dòng người ồ ạt lao ra đến mức không thể chen vào nữa, tôi mới há miệng thử thở ra.
Có hai nhân viên phòng cháy chữa cháy đỡ tôi vào phạm vi an toàn bên ngoài phòng tuyến, tôi loạng choạng, sau đó ngồi bệch xuống đất.
Cảnh vật trước mắt bỗng trở nên to lớn hơn, giống như trước đây khi còn tôi bé ngưỡng cổ lên nhìn lầu cao, tôi kéo ống tay áo Hạ Giai hỏi dì, mấy căn lầu này có phải rất đắt phải không ạ?
Hạ Giai liền lấy tay đập gáy tôi, nói, con ngốc à, định mua lại toàn bộ sao?
Tôi đưa tay lục lọi túi, lấy ra 3 đồng xu, một mặt dính bẩn đen thùi, vừa bị bụi bặm dính vào vừa lồi lõm không đều, là do một dì bán kẹo kéo lề đường cho tôi.
Tôi gom mấy đồng xu ủ ấm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/remix-hon-am-nhan-sinh/3035407/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.