*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Từ đó Kiều Hinh Tâm trở thành đồng nghiệp của tôi, mỗi thứ Sáu đến Chủ Nhật lại đến làm giống như tôi vậy, hồi mới vào phản ứng của khách cũng bình thường, nhưng qua một tháng thì có thể tìm thấy một số gương mặt quen thuộc ngồi ở dưới đài. Dần dần nhỏ cũng có một lượng người nghe ổn định.
Tôi hiểu sự khác biệt giữa hai chúng tôi, mục tiêu của nhỏ trước mắt không phải vì tiền, mà là sân khấu và mic, là một nơi bồi dưỡng ước mơ.
Mặc dù tôi cũng muốn thế, nhưng hiện tại vẫn chưa đủ khả năng.
Trước khi thi giữa kỳ tôi có nhận tiền lương tháng, không nhiều lắm, nhưng ít ra không còn nhẵn túi nữa. Chia ra một khoản cho sinh hoạt phí tháng sau, khoản còn lại nhét dưới gối Hạ Giai như mấy lần trước, coi như là một khoản chi tiêu đề phòng trước bất kỳ tình huống nào.
Song tôi cũng trăn trở trước quyết định này lắm, rõ ràng đây là số tiền mà tôi phải cực khổ mới kiếm được, nhưng trong lòng lại mong Hạ Giai có thể có được cuộc sống như bao phụ nữ khác, họ có sự bướng bỉnh và cố chấp hoang đường đối với việc mua sắm. Muốn mua cái gì cũng được, tiêu bao nhiêu thì cứ tiêu, thỉnh thoảng tôi thật muốn có thể mở lời với mẹ, nói với mẹ rằng chúng ta không nghèo như vậy đâu, mẹ có thể làm những gì mẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/remix-hon-am-nhan-sinh/3035401/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.