Một hồi lâu, hai người dừng cảnh thân mật lại, lúc này Trần Mộng Dao đỏ mặt tía tai, đôi mắt thì tràn đầy ý xuân. Nếu không phải là ở đây đông người thì Tiêu Thiên thật sự muốn ‘xử’ cô ngay ở đây. Tiêu Thiên không thể kìm nổi nữa mà bế Lilith lên, còn một tay nắm tay Trần Mộng Dao nhanh bước rời khỏi sân bay.
“Về nhà thôi”, Tiêu Thiên nói với Trương Thu Bạch.
Trần Mộng Dao nói: “Ôi đừng, buổi chiều em vẫn phải đến công ty, vẫn còn có việc nữa”.
“Đừng nghe cô ấy nói, ngày nào cũng làm việc, rốt cuộc chồng quan trọng hay công việc quan trọng đây?”, Tiêu Thiên nhìn cô một cái, trong ánh mắt lóe lên ánh sáng khác thường. Trần Mộng Dao làm sao mà không biết trong lòng anh đang nghĩ gì. Lúc này cô vừa thẹn vừa giận, cái tên háo sắc này, trong đầu toàn nghĩ đến những chuyện xấu xa thôi. Nhưng vậy thì đã sao, tên này bá đạo vậy, căn bản không cho cô cơ hội được phản bác. Vậy thì… Cô đành phải chấp nhận thôi.
Sau khi về đến nhà, Tiêu Thiên nói chuyện với bà Tần Ngọc Liên tầm nửa tiếng rồi không thể kìm nổi mà kéo Trần Mộng Dao vào phòng luôn. Tiêu Thiên đã nhịn bảy ngày rồi, ‘nòng nọc’ sắp biến thành ếch nhái hết rồi. Trong phòng lúc này tràn ngập ý xuân, cũng may là trong phòng cách âm tốt nên những tiếng rêи rỉ cũng khó mà truyền ra ngoài được.
Lilith cảm thấy tò mò nên định vào xem nhưng bà Tần Ngọc Liên vội kéo cô bé lại. Cô bé tò mò hỏi: “Sao bác không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-sang-den-nha/486265/chuong-308.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.