“Nghe… nghe thấy rồi, hơn nữa người đàn ông đó còn gọi tổng giám đốc Trần là vợ!”
“Đệch, không phải thật đấy chứ?”
“Đó không phải là tài xế của tổng giám đốc Trần à? Sao có thể là chồng của cô ấy chứ!”
Xung quanh liền bàn luận sôi nổi, mặt ai ai cũng lộ vẻ không thể tin nổi.
“Các... các người là...”
Ngụy Vô Danh không dám tin nhìn bọn họ.
“Đúng rồi vợ à, đây là đại thiếu gia nhà họ Ngụy ở Tân Đô, vừa nãy chắc bọn em đã gặp nhau rồi”.
Tiêu Thiên nói: “Ngụy thiếu gia là một người rất hào phóng, vừa gặp đã viết một tấm séc 30 triệu làm quà gặp mặt, thật là khách sáo quá”.
Vừa nói, anh vừa ve vẩy tấm séc trong tay, “Em nói xem, chúng ta có phải cảm ơn Ngụy thiếu gia không?”
Trần Mộng Dao nhìn tấm séc trong tay Tiêu Thiên với vẻ ngạc nhiên, làm gì có ai vừa gặp lần đầu đã tặng séc 30 triệu chứ?
Người giàu nhất thế giới cũng không thể làm chuyện đó.
Cô chau mày, luôn cảm thấy Ngụy Vô Danh có âm mưu gì đó, cô không khỏi lo lắng nói: “Chồng à, không công bất hưởng lộc, chúng ta vẫn là nên trả tấm séc lại cho anh ta đi”.
“Không sao, chút tiền này đối với Ngụy thiếu gia mà nói thì nhằm nhò gì, như con bò rụng lông thôi!”
Tiêu Thiên mỉm cười nhìn Ngụy Vô Danh: “Người như Ngụy thiếu gia đây, đồ một khi đã tặng thì sao có thể lấy về được, đó chẳng phải là không nể nang tát thẳng vào mặt Ngụy thiếu gia à?”
Sắc mặt Ngụy Vô Danh đỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-sang-den-nha/486215/chuong-258.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.