Đãi ngộ này khiến đám người Đinh Lập ngưỡng mộ cũng không được. Lúc này tầng hai của trung tâm dưỡng sinh đã được mở thông toàn bộ và đổi thành phòng tổ chức yến tiệc. Ở trong có rất nhiều người, những ai nên đến thì đều đến cả rồi. Ngoài mấy ông trùm như đám Đinh Lập và Lưu Phong thì ông trùm của thành phố khác đều nơm nớp lo sợ. Họ biết rằng mình đã sai một lần, nếu như lần này lại sai nữa thì chết chắc. 
Lần này Khương Càn Khôn không tính sổ với họ nhưng không có nghĩa là cho qua chuyện này. Họ sợ ông ấy sẽ tính sổ sau, thật ra họ không hiểu, đám người Đinh Lập lúc này cũng thấy bất an. Họ sợ nhất là cuộc chiến giữa ‘hai con hổ’, đây là điều căn bản không thể hóa giải nổi. 
“Tiêu tiên sinh đến”, Mục Thôi đứng ở cửa hô một câu. Lời nói vừa dứt, trong phòng lập tức trở nên yên tĩnh. Tất cả các ông trùm đều đồng loạt đứng dậy, ai nấy cũng đều với vẻ mặt nghiêm túc, đến thở mạnh cũng không dám. 
Tiêu Thiên dắt tay Trần Mộng Dao chầm chậm bước vào. Đám người Đinh Lập và Lưu Phong nhìn thấy Tiêu Thiên thì vội khom người, nói: “Xin chào Tiêu tiên sinh”. 
“Xin chào Tiêu tiên sinh”, những ông trùm khác cũng khom người hô lớn. Tiêu Thiên thì với vẻ mặt thản nhiên cũng chẳng nhìn họ lấy một cái, còn Trần Mộng Dao thì thấy giật mình. 
Đây là chuyện gì vậy? Hình như đám người này rất sợ Tiêu Thiên. Hơn nữa nhìn từ cách ăn mặc và khí thế của họ thì căn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-sang-den-nha/486174/chuong-217.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.