Hiện giờ mất đi thế giới ngầm tỉnh Quảng rồi, nếu như thế giới ngầm tỉnh Tô cũng xảy ra chuyện thì với tính khí của vị kia, gã tuyệt đối sẽ không sống nổi. Bất luận thế nào thì hiện giờ gã nhất định phải rời đi quay về tỉnh Tô, ở đó mới là địa bàn của gã. Nói đi là đi, bởi vì sợ bị người ta định vị nên gã thậm chí còn không dám mang theo điện thoại. Vừa mới mở cửa ra thì một luồng sát khí nặng nề như kìm gã lại. Trình Vạn Lí thấy đầu óc tê liệt nhưng nỗi cảnh giác trong lòng gã như dâng lên cao. 
“Cheng”, tay gã run rẩy rồi con dao găm tuột khỏi cổ tay sau đó mạnh mẽ đâm về sau. Hai vũ khí một dài một ngắn chạm vào nhau, tia lửa bắn tung tóe khắp nơi, rất dễ thấy trong đêm. 
“Là mày”, Trình Vạn Lí tức giận hét lên một tiếng, trong lòng dấy lên vẻ khủng bố: “Triệu Vô Địch”. 
“Mấy năm trước mày đã đáng chết rồi nhưng tiếc là em trai mày đã cứu mạng mày”, trong màn đêm, Triệu Vô Địch cầm kiếm dài chầm chậm bước lại, nói: “Hiện giờ con trai và anh em mày đều chết cả rồi, mày cũng xuống dưới đó đoàn tụ với chúng đi”. 
“Mày dám!”, Trình Vạn Lí tức giận nói: “Mày dạm động đến tao sao? Tao nói cho mày biết, nếu như tao chết thì vị phía sau kia của tao tuyệt đối sẽ không tha cho chúng mày đâu”. 
Kiếm của đối phương còn dao găm của mình, lúc này như bày ra tư thế chiến đấu. Trong lòng gã rất sợ vì gã căn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-sang-den-nha/486167/chuong-210.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.