Chương trước
Chương sau
"Choang!"
Trong phòng tổng thống, Levis đập nát mọi thứ có thể ném được trong phòng.
"Mẹ kiếp, đám chúng mày là đồ ngu ngốc, phế vật!”
Hai mắt anh ta tức giận đến đỏ bừng: "Chút việc như thế cũng làm không xong, tao cần chúng mày có tác dụng gì?"
Anh ta bày ra thiên la địa võng, cái bẫy hoàn mĩ như thế, vậy mà lại để đám người Trần Mộng Dao phá vỡ dễ như trở bàn tay.
Hơn nữa việc tập đoàn Trần Thị hào phóng chữa trị cho nhân công, bước đi này càng tăng thêm danh tiếng tốt cho Trần Thị, bản thân anh ta là tự lấy đá đập vào chân mình.
Mười tên đàn em cúi đầu, toàn thân run rẩy.
"Cốc cốc cốc!"
Đúng lúc này, tiếng gõ cửa vang lên.
Levis hít một hơi thật sâu: "Cút vào đây!"
Sau đó ba người đàn ông từ bên ngoài bước ngoài vào, chính là Từ Đông Cường, Ngô Kiến Hùng, Tằng Kiến.
"Thiếu gia Levis, chuyện không hay rồi!"
Vừa vào cửa, Từ Đông Cường sốt ruột lên tiếng: "Công ty của chúng tôi bị tập đoàn Trần Thị đánh úp, sắp không cầm cự được nữa!”
"Hai công ty chúng tôi cũng bị như vậy!"
Hai người Ngô Kiến Hùng và Tăng Kiến mặt mày nhăn nhó, đồng thanh nói.
Vốn dĩ, công ty của ba người bọn họ đều là công ty con trực thuộc công ty GM Global.
Cái gì?
Levis tức giận.
Anh ta đang muốn nổi giận, một người phụ nữ nước ngoài đi vào, dùng tiếng anh nói: "Levis, không xong rồi, các quan chức cấp cao ở Quảng Đông đã bắt đầu phát lệnh thanh tra các công ty con trực thuộc GM Global, bắt chúng ta phối hợp điều tra, nếu không hậu quả phải tự gánh chịu!"
"Fuck Fuck Fuck!"
Nghe thấy tin tức này, Levis giống như một con thú hoang phẫn nộ.
Đây rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?
"Hơn nữa, ngoài tập đoàn Trần Thị, tập đoàn Tử Kim, còn có tập đoàn tài chính Thường Thanh và tập đoàn tài chính Dao Trì liên thủ ban bố lệnh phong sát chúng ta, tất cả các công ty của chúng ta ở tỉnh Quảng đều đã bị bọn họ chiếm đến hơn một nửa!"
Levis bị tin tức liên tiếp đả kϊƈɦ suýt nôn ra máu.
Tuy nhiên, đây vẫn chưa tính là gì!
"Tinh tinh tinh..."
Đúng lúc này, điện thoại của Levis vang lên, là cuộc gọi đường dài từ nước Mễ.
Trong lòng anh ta sững sờ, lúc này, có lẽ là bố anh ta William Lee gọi điện tới.
Anh ta nhanh chóng xua đuổi đám người kia, rồi nhận điện thoại.
Chưa chờ anh ta kịp mở miệng, đối phương đã chửi rủa thậm tệ: "Levis, thằng con ngu xuẩn, mày xem mày đã làm ra chuyện ngu ngốc gì, mày khiến cho GM Global bị quan chức cấp cao của Hoa Hạ bài trừ, làm gia tộc Durant ô nhục, hơn nữa còn làm tổn hại đến lợi ích của gia tộc!"
Nói tới đây, giọng của William Lee trở nên đanh thép: "Nói cho tao biết, Levis, mày rốt cuộc đã đắc tội với ai? Ngay cả gia tộc Rothschild cũng buông lời lẽ tàn nhẫn nói muốn đối phó với gia tộc của chúng ta. Thằng con ngu ngốc của tao, mày có biết như vậy là có ý gì không? Nó đồng nghĩa với việc chúng ta bị gia tộc giàu có nhất, quyền lực nhất toàn cầu nhắm tới, tao không cần biết mày dùng cách gì, nhanh chóng đi tìm người kia xin lỗi, bất luận ra sao, cũng phải có được sự tha thứ của người đó, nếu không mày có thể lấy cái chết để tạ tội, gia tộc Durant không cần đứa ngu xuẩn như mày!"
Nghe thấy vậy, ruột gan của Levis như muốn nát vụn.
Gia tộc Rothschild!
Gia tộc giàu có và quyền lực nhất nước Mễ, thời kì giàu có nhất, giá trị tài sản lên tới năm trăm nghìn tỷ tiền Mễ, hơn nữa có tin đồn rằng, nhiều tài sản gia tộc Rothschild vẫn đang nằm dưới đáy biển sâu.
Trước mặt bọn họ, gia tộc Durant chỉ giống như đứa trẻ, ngay cả tư cách đánh trả cũng không có.
"Đứa con ngu xuẩn, mày nghe rõ chưa?" Lời nói của William Lee không mang bất cứ cảm xúc nào, linh hồn Levis lạnh lẽo như muốn đông cứng lại.
"Vâng, bố, con biết phải làm như thế nào rồi!"
Ngắt điện thoại Levis hoàn toàn sững sờ, anh ta biết, nếu như bản thân không giải quyết chuyện này, anh ta thực sự sẽ bị gia tộc Durant bỏ rơi.
Trong đầu anh ta nhanh chóng lướt qua những người anh ta đã từng đắc tội bấy lâu nay.
Nghĩ đi nghĩ lại, người mà anh ta đắc tội chết chỉ có tập đoàn Trần Thị.
Lẽ nào, là do đám người Trần Mộng Dao?
Không... sao có thể chứ? Anh ta đã từng điều tra thông tin ba đời tổ tiên của Trần Mộng Dao, bọn họ ngay cả nước ngoài cũng chưa từng tới, càng không nói tới có quan hệ gì với người của gia tộc Rothschild.
Sau đó, anh ta nghĩ tới một khả năng.
Không... không lẽ nào là anh ta, anh ta chỉ là một đứa ở rể, làm sao có thể quen biết người của gia tộc Rothschild.
Nhưng Levis không thể không tin.
Bởi vì nhiều lần Tiêu Thiên ra tay mới giúp cho gia đình của Trần Mộng Dao thoát khỏi nguy hiểm, điều quan trọng nhất là anh ta chỉ có thể điều tra thông tin của Tiêu Thiên trong vài tháng gần đây, còn thông tin trước kia anh ta căn bản không điều tra được.
Giống như người này được sinh ra từ không khí vậy.
Lẽ nào, thực sự là anh ta?
Levis siết chặt nắm đấm, anh ta không thể ngờ, Tiêu Thiên lại quen biết với người của gia tộc Rothschild.
...
Sau hành động của giới cấp cao Quảng Đông, lần lượt các công ty con của GM Global đã bị điều tra ra các vấn đề vi phạm khác nhau, từng công ty lần lượt bị niêm phong.
Trong khoảng thời gian này, cả tỉnh Quảng Đông đều sợ bóng sợ gió, một vài doanh nghiệp trốn thuế lần lượt nộp thuế đầy đủ.
Điều khiến người ta bất ngờ nhất là sau khi đóng cửa nhiều công ty như vậy, theo lí mà nói số thuế thu hồi sẽ vơi đi không ít, nhưng tiền thuế thu được trong tháng này không giảm mà ngược lại còn tăng lên.
Chiêu thức lấy thanh thế cực lớn để hành động của Vương Liên Thắng đã làm chấn động toàn tỉnh.
Đồng thời còn có một số cán bộ vi phạm pháp luật bị điều tra, điều chờ đợi bọn họ là sự trừng phạt của luật pháp.
Tập đoàn Trần Thị trong lệnh sát phạt này, nhanh chóng mở rộng, trong một đêm ngắn ngủi, số công ty con trực thuộc tập đoàn Trần Thị đã tăng thêm hàng chục công ty.
Hoàn thành sự nỗ lực của các doanh nghiệp khác trong vài năm, đây cũng là minh chứng cho câu nói, khủng hoảng luôn đi kèm với cơ hội.
Triệu Phu cũng đã cố gắng hết sức, đưa công ty luật sư Thái Dương cáo trạng lên tòa án, kết quả trước những chứng cứ đầy đủ, công ty luật sư Thái Dương đã thua kiện, đứng trước nguy cơ giải thể.
Cuối cùng ông ta đã ra mặt thu mua lại công ty luật sư Thái Dương, trở thành đội pháp lý toàn thời gian của tập đoàn Trần Thị.
Tất nhiên, một số luật sư từng làm chuyện xấu trước kia ở bất động sản Kim Huy không cần tới nữa, ông ta cũng đã phong sát bọn họ toàn ngành, tin rằng sẽ không có ai thu nạp luật sư biết luật phạm luật như họ.
Quảng Đông ngày thứ ba, trận chiến không khói thuốc súng này cuối cùng đã kết thúc vớt chiến thắng thuộc về tập đoàn Trần Thị.
Trong ba ngày này, Tiêu Thiên cùng với Trần Mộng Dao và Triệu Man Man đi ăn và đi dạo khắp thành phố, mỗi người đều có thu hoạch đáng kể.
"Chú à, chuyện ở tỉnh Quảng đã giải quyết xong rồi, chúng ta cũng về thôi!"
Trần Mộng Dao nói.
Tiêu Thiên gật đầu, Triệu Man Man nhìn hai người họ không nỡ: "Anh Thiên, chị Mộng Dao, em về với mọi người được không?"
Tiêu Thiên vỗ đầu cô, nói: "Lẽ nào em nhẫn tâm để bố em một mình bận rộn, ngay cả người giúp việc cũng không có?"
Hai ngày nay Triệu Phu bận rộn không ngừng nghỉ, hận không thể chia người làm bốn phần.
Nghe tới đây, sắc mặt Triệu Man Man tối sầm lại: "Cũng đúng!"
"Cô bé ngốc, chờ bọn chị làm xong việc sẽ quay lại Vân Thành!" Trần Mộng Dao cười lắc đầu, cô thực sự xem cô ấy như em gái ruột.
"Em biết rồi!"
Triệu Man Man mỉm cười.
"Đi thôi!"
Trần Mộng Dao và Tiêu Thiên kề sát vai nhau đi, vừa tới cửa phòng làm việc, liền nghe thấy bên ngoài truyền tới âm thanh ồn ào.
"Cầu xin anh, cho tôi gặp tổng giám đốc của các anh!"
"Nhanh cút đi!"
Jason cao lớn đứng ở cửa, người tới căn bản không vào được.
Trần Mộng Dao mở cửa nhìn ra, đó chính Levis!
"Cô chủ, tên này muốn gặp cô!" Jason nhanh chóng quay người cung kính nói.
Sắc mặt Trần Mộng Dao thay đổi: "Anh muốn làm gì?"
"Bịch" một tiếng, Levis quỳ thẳng xuống trước mặt Trần Mộng Dao: "Cô Trần, tôi biết sai rồi, tôi thực sự biết sai rồi, xin tha thứ cho tôi!"
Nhìn thấy cảnh này, Trần Mộng Dao vội tránh qua một bên: "Levis, anh đang làm gì vậy?"
"Cô Trần, tôi biết bây giờ tôi nói gì cũng không thể bù đắp cho sai lầm của bản thân, tôi sẵn sàng bồi thường, bất kể là bao nhiêu tiền, cô hãy ra một con số!"
Trần Mộng Dao nhìn Tiêu Thiên, thấy dáng vẻ thờ ơ của anh, biết rằng chuyện này có lẽ không tránh khỏi có liên quan đến anh.
Trần Mộng Dao lạnh lùng nhìn Levis: "Tôi không thiếu tiền, hơn nữa nếu thiếu cũng sẽ thông qua sự nỗ lực của bản thân đi kiếm, không giống như các người, làm xằng làm bậy, lấy quyền lực áp đảo người khác!"
Nghe thấy lời của Trần Mộng Dao, trong lòng Levis vừa tức vừa giận nhưng không dám phản bác, chỉ đành gật đầu đồng ý.
"Mau cút đi, vợ tôi không tha thứ cho anh!" Tiêu Thiên lạnh lùng nói.
Nếu là ngày trước, Levis sớm đã phát tiết cơn giận.
Nhưng bây giờ anh ta hoài nghi Tiêu Thiên có quan hệ với gia tộc Rothschild, không dám xù lông làm bậy, anh ta quỳ xuống đất, đập đầu mạnh xuống: "Anh Tiêu Thiên, là tôi có mắt không tròng, mạo phạm đến anh, xin anh tha thứ cho tôi, tôi sẵn sàng trả giá cho lỗi lầm của bản thân, người vĩ đại như anh, sẽ không tính toán với kẻ ngu đần như tôi phải không? Người Hoa Hạ không phải có câu, người bề trêи không chấp với tiểu nhân sao, tôi hi vọng anh có thể bỏ qua cho tôi!"
Tiêu Thiên sửng sốt, tên quỷ ngoại quốc này lại khá hiểu biết văn hóa của Hoa Hạ, nói chuyện rành mạch.
"Vậy anh nói, anh sẵn sàng bỏ ra bao nhiêu tiền bù đắp lỗi lầm của bản thân?"
"Tôi sẵn sàng trả... một trăm triệu..."
"Hả?" Tiêu Thiên nhíu mày.
Levis sợ tới mức nhanh chóng thay đổi lời nói: "Tôi trả một tỷ... tiền Mễ!"
Tiêu Thiên mỉm cười, nheo mắt nhìn anh ta: "Anh chắc chắn mạng của anh chỉ đáng giá một tỷ?"
Levis thấy nụ cười của Tiêu Thiên giống như nụ cười của ác quỷ.
Anh ta khẽ rùng mình, đây là người đã giết người của Levis! Nếu không thể khiến anh ta hài lòng thì giết bản thân mình không phải chỉ giống như giết một con gà thôi sao?
Hơn nữa anh ta dám khẳng định, gia tộc Durant sẽ không bao giờ trả thù cho mình!
"Tôi... vừa nãy tôi nói sai rồi, tôi nói là năm tỷ tiền Mễ... Anh thấy thế nào?" Levis nở nụ cười còn khó coi hơn cả khóc.
"Mười tỷ, hoặc là chết!" Tiêu Thiên cười nói.
Mặc dù anh đang cười, nhưng lời nói, lại lạnh lùng khiến cho linh hồn của Levis như bị đóng băng.
"Vâng vâng vâng, mười tỷ, tôi sẽ gửi tiền qua ngay!"
Trái tim của Levis đang rỉ máu, mười tỷ, đây là số tiền mà anh ta tiết kiệm tích cóp bao năm qua, cứ vậy mà tiêu tan hết!
Nhưng để giữ lại mạng sống, anh ta vẫn phải chuyển tiền qua.
"Tinh, tài khoản của bạn đã nhận mười tỷ tiền Mễ!"
Điện thoại di động trong tay của Trần Mộng Dao rung lên, lúc này cô thật sự choáng váng trước tin nhắn của ngân hàng.
Mười tỷ tiền Mễ, quy ra tiền Hoa Hạ là hơn bảy mươi tỷ!
Có nhiều tiền như vậy, sẽ giải quyết được vấn đề tài chính khó khăn của tập đoàn Trần Thị, hơn nữa tập đoàn Trần Thị sẽ phát triển lớn mạnh, không một ai có thể ngăn cản nổi!
Cô hoàn toàn không ngờ rằng, có một ngày, bản thân lại có một số tiền lớn như vậy.
"Rất tốt!"
Tiêu Thiên giơ tay vỗ vào mặt anh ta, sau đó hạ giọng, nói một câu mà ngoài anh ta ra không một ai nghe thấy: "Anh nên cảm thấy may mắn, nếu không gia tộc Durant sẽ vì sự ngu ngốc của anh mà bị hủy diệt."
Câu nói này khiến cả người Levis sợ hãi đến phát lạnh, giống như đang đứng trong hố băng.
Anh ta... Quả nhiên là anh ta, anh ta quả nhiên có quen biết với người của Rothschilds!
"Cút đi, sau này đừng xuất hiện trước mặt tôi!"
Levis hoảng sợ nhanh chóng gật đầu, rời đi như thể đang chạy trốn.
Anh ta không muốn ở lại đây thêm một giây phút nào nữa, thực sự quá đáng sợ!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.