"Có muốn được sống không?" 
Ánh mắt Tiêu Thiên quét một vòng: "Muốn sống thì phải xem các người có thể trả giá nhiều hay ít!" 
"Hừ, muốn tiền, không có, muốn mạng, cũng chỉ có một!" 
Một ông trùm không nhịn được mắng: "Có bản lĩnh thì mày giết tao đi..." 
Đầu Trọc mặt tối sầm, trực tiếp đi lên, một nắm đấm quăng tới. 
"Phịch!" 
Một đấm đánh cho mặt hắn lõm cả vào, hình dạng ấy lại khiến đám người này thêm kinh sợ! 
"Còn kẻ nào muốn chết nữa? Tao thành toàn cho!" 
Đầu Trọc hung dữ hơn người, sát khí ngập trời, đám người sợ tới mức không dám hé răng nửa lời. 
Thằng cha đang đứng trước mắt này, thật sự là dám giết người! 
"Mày... Chúng mày..." 
Đinh Lập kiên trì nói: "Mày không sợ đắc tội thế giới ngầm của cả tỉnh Quảng này sao!" 
"Một đám rác rưởi thôi mà, có gì mà phải sợ!" 
Tiêu Thiên vươn vai một cái: "Trước mười hai giờ các anh vẫn chưa đưa ra quyết định, tôi sẽ quyết định hộ các anh!" 
"Anh Thiên, đã liên hệ xưởng thức ăn gia súc rồi, chỉ cần quẳng người tới đó là được!" 
Đúng lúc này, Đầu Trọc cất lời! 
Cái gì? 
Nghe thấy thế, cả bọn Đinh Lập sợ tè cả ra quần! 
Tiêu Thiên thật sự muốn đem bọn chúng làm thức ăn cho cá! 
"Đại ca, có chuyện gì từ từ nói, từ từ nói!" 
Lưu Phong sợ hãi: "Không phải là nộp tiền sao, chúng tôi nộp, chúng tôi nộp!" 
Đinh Lập cũng bị dọa sợ, vội vàng nói: "Tôi cho anh mười triệu, được chứ?" 
"Mười triệu? Anh đang bố thí kẻ ăn mày sao?" 
Sắc mặt Tiêu Thiên chợt 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-sang-den-nha/486130/chuong-173.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.