"Mau buông Nhị thiếu gia ra!" 
Một người đàn ông to lớn cầm cuốc trêи tay, cuốc về phía Tiêu Thiên, nếu mà bị cái cuốc kia cuốc vào người thì thật sự chỉ có đường chết. 
"Chú, cẩn thận!" 
Trái tim của Trần Mộng Dao như bị xoắn nghẹn lại! 
Thấy cái cuốc sắp rơi vào người, Tiêu Thiên di chuyển, né sang một bên, tránh chiếc cuốc. 
Trong mắt anh lóe lên một tia lạnh lẽo, trực tiếp đá bay người đàn ông. 
"Phốc!" 
Người đàn ông kia bị đá bay lên không trung, phun ra một ngụm lớn máu tươi. 
Tiêu Thiên theo sát, hóa thành bóng đen xông vào trong đám người, trong không gian nhỏ hẹp, những người này căn bản không thể làm gì. 
Bùm! 
Bùm! 
Bùm! 
Ba mươi giây sau, ngoại trừ Trần Mộng Dao và Tiêu Thiên, tất cả những người còn lại toàn bộ đều nằm trêи mặt đất. 
Người ôm tay kẻ ôm bụng, kêu rêи không dứt. 
Ngoại trừ người xông lên đánh lén vừa rồi bị thương khá nặng, những người khác Tiêu Thiên đều không mạnh tay lắm. 
Bởi vì những người này nhìn một cái là biết đều là nông dân bình thường, nếu họ bị thương, rất có thể sẽ khiến gia đình vốn đã không giàu có càng trở nên bần hàn. 
Tiêu Thiên vỗ vỗ tay, đi tới bên người Tô Trình Bằng, bóp lấy cổ của gã, trực tiếp nhấc gã từ dưới đất lên: "Muốn chết hay là nói xin lỗi, tùy ông chọn!" 
Nói xong, tay anh dần dần tăng thêm lực. 
Tô Trình Bằng cảm thấy cổ họng mình như sắp bị bóp gãy. 
Gã nặng hơn ba trăm cân, Tiêu Thiên thậm chí chỉ dùng một tay nhấc 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-sang-den-nha/486125/chuong-168.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.