Tiêu Thiên nắm tay Trần Mộng Dao đi dạo trong khu chợ đêm đông đúc. 
Điều này thu hút vô số sự chú ý. 
Nếu ánh mắt có thể giết người thì anh đã bị những đôi mắt đố kị kia giết chết rồi. 
Thậm chí, một số cô gái còn thấy xấu hổ khi nhìn thấy khuôn mặt giống Tây Thi của Trần Mộng Dao. 
Bọn họ thầm nghĩ, một đoá hoa nhài cắm bãi phân trâu. 
Từ khi tốt nghiệp đại học đến giờ, Trần Mộng Dao chưa từng quay lại đây. 
Trước kia toàn mặc đồ vỉa hè mấy chục tệ, nhưng lại vui vẻ hơn bây giờ nhiều. 
Trần Mộng Dao giống như con bướm bay lượn, kéo Tiêu Thiên qua đám đông, Tiêu Thiên cũng lâu rồi không thấy Trần Mộng Dao vui vẻ như vậy. 
Anh âm thầm gật đầu, sau này phải thường xuyên đưa cô đi dạo. 
Đúng lúc này, Trần Mộng Dao đột nhiên chỉ về phía trước: “Chú, phía trước có rất nhiều người. Chúng ta qua xem một chút.” 
Nói xong, cô kéo Tiêu Thiên đi xem. 
“Tránh ra, tránh ra!” 
Tiêu Thiên dẫn Trần Mộng Dao chen vào đám đông, thấy có hai người đàn ông trước quầy hàng, một gầy một béo vây xung quanh hai cô gái nhỏ, gã gầy đang ngồi xổm dưới đất, chỉ tay vào những mảnh sứ vỡ trêи mặt đất, đau lòng nói: “Đây là bình sứ Thanh Hoa thời nhà Tống tôi đã mua về với giá 2 triệu, vậy mà lại bị cô làm vỡ rồi!” 
Cái gì? 
2 triệu! 
Nghe vậy, hai cô gái nhỏ sợ đến mức mặt mũi trắng bệch! 
Làm sao đây? 
Tần Nhu nhìn Hoàng Thiến bên cạnh như cầu cứu: “Thiến Thiến, làm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-sang-den-nha/486121/chuong-164.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.