"Bây giờ, chúng ta đi thôi."
Cô không muốn ở lại đây thêm một giây nào nữa.
Triệu Phàm một lần nữa nắm tay ông lão Dương, áy náy nói: "Ông, thật sự cháu không muốn quấy rối tiệc sinh nhật của ông, chỉ là có mấy cái hạng mục khá quan trọng, cần chủ tịch Trần về thành phố gấp, cháu không còn cách nào khác nên chỉ có thể đưa cô ấy đi."
Ông lão Dương liên tục gật đầu: "Chuyện của các cháu quan trọng hơn, không sao, không sao."
Dương Hà có chút bối rối.
Đứa cháu ngoại của ông nhìn như vậy, mà có thể lợi hại đến thế!
Tiêu Thiên lái xe đưa Trần Mộng Dao và bà cụ đi, Triệu Phàm và đám người kia cũng theo sau.
Một đám người rời đi, căn phòng liền trở nên im lặng như trước.
"Chủ nhiệm Dương, chúng tôi nhớ ra là còn có việc phải làm, nên phải đi trước đây."
Mấy người nhân viên vừa nãy lên tiếng đi trước.
Bọn họ cảm thấy có gì đó không đúng, họ chỉ chỉ mong hôm nay đến để cho Dương Vĩ nở mày nở mặt, chứ không vì vậy mà hủy hoại tiền đồ của mình.
Dương Vĩ mặt không còn giọt máu, nhưng vẫn bày ra dáng vẻ chân thành.
Ông ta chỉ là một chủ nhiệm cỏn con, chưa cần nói đến Triệu Phàm, ngay cả những vị đi theo sau Triệu Phàm, ông ta còn chưa đủ tư cách gặp mặt.
"Mộng Dao hiện bây giờ lợi hại đến vậy sao?"
Chu Lệ Trân lên tiếng nói một câu, trong ánh mắt tràn đầy vẻ ngưỡng mộ.
Dương Lực hít sâu một hơi, anh ta đương nhiên biết rõ những người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-sang-den-nha/486101/chuong-144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.