Dương Hà xấu hổ, trong mắt ẩn hiện sự tức giận.
"Mộng Dao, không phải mợ nói cháu nhưng mua cái rễ Đảng sâm về có phải hơi quá đáng không? ”
Nhân sâm có rất nhiều loại, nhưng có lẽ Đảng sâm là loại rẻ nhất. Một cây có mấy chục tệ.
Hộp đóng gói tinh xảo như vậy, ít cũng phải vài trăm tệ, dùng để đựng Đảng sâm có mấy chục tệ? Nghĩ thế nào vậy?
"Mọi người hiểu gia cảnh nhà cháu thế nào. Cháu mua sâm nước Mễ cũng tốt, cũng chỉ một ngàn đô, ít nhất cũng không làm mất mặt mũi ai. Cậu cháu nông dân không hiểu chuyện này, nhưng mợ và dì cũng không phải không có mắt."
Trần Mộng Dao thực sự không thể nhịn được nữa!
"Vậy thì mợ và dì hãy xem bao bì và hóa đơn phía trêи hộp quà đi xem đó là nhân sâm hay Đảng sâm?"
Một người chi tiêu phóng khoáng như Tiêu Thiên mà lại mua Đảng sâm mấy chục tệ để tặng quà?
Trương Tuyết Phượng nhíu mày.
Bà ta nhìn vào hộp quà, phía trêи in chữ Bảo Chi Đường, nhìn vào hóa đơn, cũng là hóa đơn của Bảo Chi Đường.
Bà ta nhìn giá!
"Sáu mươi sáu nghìn!"
Trương Tuyết Phượng không khỏi hét lên: "Cái này... cái này làm sao có thể!"
Làm sao Đảng sâm lại có giá sáu mươi sáu nghìn?
Tiêu Thiên nghe nói sức khỏe của ông không tốt, đã mua nhân sâm lâu năm bồi bổ cho ông, nói không chừng có thể giúp ông sống thêm một hai năm.
Nếu tặng cho bà ngoại thì ít nhất cũng là nhân sâm trăm năm, giá ít nhất cũng là chục triệu tệ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-sang-den-nha/486098/chuong-141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.