Hôm nay là ngày bà ngoại phẫu thuật. 
Sở Trung Thiên lo lắng hơn bất cứ ai khác. 
“Mọi người nhất định phải đảm bảm toàn bộ quá trình bà cụ không đau đớn, nhất định phải cẩn thận cẩn thận, không được có một chút sơ suất.” 
“Viện trưởng, đây là ca phẫu thuật đục thuỷ tinh thể bình thường, ông yên tâm.” 
“Đúng vậy, người mổ chính là bác sĩ có năng lực nhất của khoa mắt bệnh viện chúng ta, ông yên tâm đi.” 
Hai bác sĩ mặc áo mổ vô khuẩn gần đó nói. 
“Mọi người không hiểu!” 
Sở Trung Thiên xua tay: “Không được, mọi người lấy cho tôi một bộ đồ vô khuẩn đến đây, tôi sẽ theo trong suốt quá trình phẫu thuật.” 
Các bác sĩ và y tá nhìn nhau, bọn họ nhìn thấy viện trưởng khẩn trương như vậy cũng không hỏi bồi hồi. 
Có thể khiến viện trưởng lo lắng như vậy, thân phận bà cụ này chắc chắn không đơn giản. 
Lẽ nào là người nhà của vị lãnh đạo nào đó? 
Trong lòng mọi người đều đang suy đoán. 
Quá trình phẫu thuật rất thuận lợi, cũng rất thành công. 
“Viện trưởng Sở, mẹ tôi không sao chứ?” Tần Ngọc Liên lo lắng hỏi. 
“Cô Tần, cô yên tâm, phẫu thuật rất thành công.” Sở Trung Thiên không dám lớn tiếng, hơi cúi đầu. 
“Vất vả cho anh rồi.” 
Tiêu Thiên vỗ bả vai Sở Trung Thiên, Sở Trung Thiên cảm thấy chân mình mềm nhũn. 
“Đây đều là việc tôi nên làm.” 
Sở Trung Thiên kϊƈɦ động đến mức đứng thẳng người lên. 
Trong phòng bệnh cao cấp, bà cụ đã tỉnh lại. 
Ngoại trừ đôi mắt bị băng gạc che đi và không nhìn thấy được, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-sang-den-nha/486081/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.