Phòng viện trưởng.
Sở Trung Thiên nhận bản báo cáo khám sức khỏe rồi nói: "Bệnh thính lực suy giảm của bà cụ có thể đeo máy trợ thính, nhưng bệnh đục thủy tinh thể của bà cụ cần phải được phẫu thuật."
Tiêu Thiên gật đầu: "Gọi các bác sĩ nhãn khoa giỏi nhất của bệnh viện tới tiến hành phẫu thuật cho bà của tôi!"
“Vâng!” Sở Trung Thiên nói.
"Không sao, chúng ta về trước, hai ngày sau đưa bà ngoại tới.”
"Tôi tiễn mọi người!"
Sở Trung Thiên đưa họ đến bãi đậu xe, nhìn xe của họ rời đi mà thở phào một hơi.
Đưa tay lên mới biết trán mình toàn là mồ hôi.
"Không được, phải mở một cuộc họp càng sớm càng tốt, phải đảm bảo rằng ca phẫu thuật hoàn toàn an toàn!"
Đây thật ra chỉ là một ca phẫu thuật đục thủy tinh thể nhỏ, nhưng chỉ cần liên quan tới Tiêu Thiên thì đã là chuyện lớn, nhất định không được có sai lầm gì, bởi vì anh là chiến thần Bắc Cảnh, là trụ cột tinh thần của tất cả mọi người ở biên giới phía Bắc!
Trêи đường trở về, Tần Ngọc Liên hỏi: "Tiêu Thiên, con biết viện trưởng Sở sao?"
"Vâng!"
Tiêu Thiên nhẹ giọng nói: "Anh ta từng là bác sĩ đi theo quân đội dưới quyền của con."
"Là thật sao?"
Tần Ngọc Liên rất ngạc nhiên.
“Đương nhiên là thật.” Tiêu Thiên mỉm cười.
Sở Trung Thiên trước đây thực sự là bác sĩ quân y ở Bắc Cảnh, nhưng xét về trình độ y khoa, anh ta chỉ là người kém cỏi nhất trong số rất nhiều bác sĩ quân y.
Trần Mộng Dao ngây ngốc nhìn anh, lần nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-sang-den-nha/486075/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.