Nửa đêm, Trần Mộng Dao nằm trêи giường kể lại toàn bộ mọi chuyện về Trần Hổ cho Tiêu Thiên nghe. 
“Haizzz, nếu ông nội còn sống thì tốt rồi.” 
Trần Mộng Dao cảm thán: “Trong nhà chắc chắn sẽ không thành ra như bây giờ.” 
Tiêu Thiên xoay người nhìn Trần Mộng Dao, vươn tay chạm vào khuôn mặt xinh đẹp nõn nà của cô. 
Bàn tay to thô ráp khiến lòng Trần Mộng Dao gợn sóng. 
Lập tức kéo cô ra khỏi mớ ký ức kia. 
“Mọi chuyện đều sẽ phát triển theo chiều hướng tốt hơn thôi.” 
Tiêu Thiên cười nói: “Mọi chuyện đều sẽ tốt đẹp.” 
“Ừm!” 
Trong lòng Trần Mộng Dao có chút thẹn thùng, nhưng vẫn không tránh né sự đụng chạm từ Tiêu Thiên. 
Bất tri bất giác, dường như bản thân đã dần quen với sự tồn tại của Tiêu Thiên. 
Thậm chí còn có chút cảm giác ỷ lại. 
Cô không biết rõ đây là cảm giác gì, chỉ cảm thấy cảm giác này khiến người ta rất an tâm, giống như chỉ cần anh vẫn còn ở đây thì tất cả mọi vấn đề đều sẽ được giải quyết dễ dàng. 
“Ngủ đi!” 
Tiêu Thiên lại chạm vào cái mũi tinh xảo thẳng tắp của cô. 
“Ừm!” 
Mũi Trần Mộng Dao khẽ hừ một tiếng, âm thanh đó nghe tựa như tiếng hừ của một con mèo nhỏ. 
Bang! 
Chỉ một tiếng hừ khẽ này khiến lòng Tiêu Thiên như có lửa đốt trong nháy mắt. 
Trêи người Trần Mộng Dao che kín một lớp chăn mỏng, che giấu thân thể mềm mại của cô. Dù vậy, với tia sáng yếu ớt anh cũng có thể nhìn thấy dáng người uyển chuyển ấy. 
Mùi hương riêng biệt của thiếu nữ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-sang-den-nha/486045/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.