Nghe vậy, vẻ mặt Trần Hổ bỗng thay đổi, hắn hỏi: "Xảy ra chuyện gì rồi?" 
"Chú hai ra làm ăn riêng rồi, chú ấy lấy đi hai dự án chính của công ty, làm mẹ tức đến phát bệnh rồi." 
Cướp đi dự án của công ty là thật, bà cụ Trần bị bệnh là giả, người già rồi, ít nhiều gì chả có bệnh. 
Trần Hổ nghe xong câu này, phản ứng đầu tiên của ông ta là không tin. 
"Anh đùa tôi à? Có chắc là anh hai không?" 
Tính anh hai thế nào, hắn là người hiểu rất rõ, nói kiểu dễ nghe thì là không sân si với đời, nói khó nghe một chút thì là hèn nhát. 
Người như vậy mà dám tách ra làm ăn riêng? 
"Tin hay không tùy chú." 
Trần Dũng không buồn nói thêm với Trần Hổ nữa: "Tự sắp xếp thời gian mà về, muộn rồi, không còn gì để phân nữa đâu." 
Nói xong, ông ta cúp máy luôn. 
Ông ta quá hiểu tính cách của Trần Hổ, cũng có chút hiếu thảo đấy, nhưng hơn cả là cũng lăm le tài sản của gia đình, nếu không năm đó ông ta đã không cố gắng hết sức để đuổi Trần Hổ đến ngoại tỉnh. 
Đây thực ra là một nước đi sai lầm, bởi vì những chuyện sau này ông ta hoàn toàn không còn khống chế được nữa. 
Nhưng thế thì đã sao? 
“Không độc không phải trượng phu”, một tia suy nghĩ tàn nhẫn lóe lên trong mắt Trần Dũng! 
Lúc này, ở thành phố Việt xa xôi, Trần Hổ gác máy, mặt mày ủ rũ, hắn như một con chó không nhà bị phái đến thành phố Việt đã 15 năm rồi. 
Trải qua 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-sang-den-nha/486042/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.