“Sư phụ muốn ăn gì thì ăn.” Vẻ mặt anh tuấn của anh nhìn Du Ly, phải một lúc lâu sau, Du Ly mới có thể thả lỏng tâm trạng, trong lòng cô tuyệt vọng tự nhủ, người đàn ông này đã có vợ con.
Sau khi Du Ly cầm trái cây ăn hồi lâu, Lâm Thanh Diện mới chậm rãi đưa ra quyết định tiếp theo, dường như anh đang nói với chính mình: "Chúng ta ... đừng đi Vong Tình Dương bây giờ."
Vốn dĩ ba người bọn họ, chỉ là đi Vong Tình Dương nhưng tới đây thì xảy ra chuyện, khi nghe xong lời này, Du Ly trực tiếp quên mất trái cây trong tay, sững sờ ngây người nhìn Lâm Thanh Diện, có chút do dự: "Thế nhưng là. . . cậu không phải nói, vợ con cậu chính ở chỗ đó chờ cậu sao? "
"Bây giờ Khôi Tông làm ra chuyện như thế này, tôi không có thời gian cho vợ và con gái. nếu như không ngoài sở liệu của tôi, chân dung chúng ta, lúc này hẳn là che kín các thành rồi."
Không ai hiểu rõ Khôi Phàm hơn Lâm Thanh Diện.
Khôi Phàm không thể để Lâm Thanh Diện, lại là ẩn chứa nguy cơ cho hắn.
Nhưng một mình đơn đả độc đấu, đối mặt với Khôi Phàm cũng không sao, nếu như một đống người kể cả khôi lỗi ... Lâm Thanh Diện thật đúng là không có thể lực để chống lại xa luân chiến.
Du Ly có chút mờ mịt, không đi Vong Tình Dương, vậy bây giờ bọn họ định làm sao: "Vậy chúng ta làm sao bây giờ?"
“Chờ Trường Sinh Tể khôi phục vết thương, chúng ta thu thập xong Khôi Phàm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-quy-troi-cho/657986/chuong-2464.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.