Vừa nói xong, trên mặt hắn ta lộ ra vẻ điên cuồng, như thể hắn ta bị tẩu hỏa nhập ma.
Du Ly nghe không nổi nữa, dùng kiếm đâm vào bắp chân còn lại của hắn.
Giang Cuồng Kích rống lên một tiếng đau đớn, tiếng cười của hắn nghẹn tại trong cổ họng, vội ôm lấy bắp chân của mình không ngừng gào thét.
Nhưng hắn vẫn là chịu đựng đau đớn mà nhìn Du Ly, tiếp tục dùng lời nói kích động nàng.
"Ngươi giận cái gì? Ngươi hẳn là may mắn, may mắn ngươi lúc đó không ở bên cạnh họ, nếu không thì mạng sống của ngươi giờ ở đâu? Hahaha..."
Du Ly còn muốn cho hắn một kiếm, nhưng cô bị thương quá nặng, trong lòng tức giận đến đau tim, kinh mạch đã lâu không chống đỡ nổi, nàng chỉ cảm thấy trước mắt chợt tối sầm lại, sau đó liền hôn mê không không biết gì cả.
Lâm Thanh Diện tranh thủ thời gian, ôm lấy nàng thân thể đang lảo đảo muốn ngã, giao cho một vị nữ đệ tử bên người, phân phó nàng mang Du Ly xuống dưới, chăm sóc thật tốt.
Nghe được sự tình cha mẹ Du Ly về sau, Lâm Thanh Diện chỉ cảm thấy Giang Cuồng Kích chết chưa hết tội, hôm nay nói cái gì đều muốn kết liễu hắn.
Nhưng vào lúc này, Thanh Long Tông tông chủ, nãy giờ đều im lặng, đột nhiên lên tiếng.
"Lâm công tử, hiện tại Giang Cuồng Kích bị gãy tay, chiêu hồn phiên cũng bị phế tan, không cách nào tái sử dụng, nghĩ đến Giang Cuồng Kích cũng đã được giáo huấn, thượng thiên còn có đức hiếu sinh, Lâm công tử không bằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-quy-troi-cho/657779/chuong-2257.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.