Nghe được lời này của đệ tử, Tương Lan có chút không nói nên lời, nhìn cô đáng sợ như vậy sao? Người bên kia suýt chút nữa không dám lên đài.
"Đừng lo lắng, cho dù ngươi vô tình làm ta bị thương, ta cũng sẽ không để cho phụ thân ta đi tìm ngươi gây phiền toái. ngươi chỉ cần an tâm cùng ta so thi đấu là được."
Sau khi đã nghe lời bảo đảm của Tương Lan, nhưng tên đệ tử không hề lay chuyển, vì hắn biết cha của Tương Lan vô lý, không giảng đạo lý đến cỡ nào.
Ngay cả khi Tương Lan có hứa với bản thân hắn thì cũng vô ích. Cha của Tương Lan hoàn toàn có thể tự gây rắc rối cho mình, vì vậy người đệ tử đó hoàn toàn không tin những gì Tương Lan nói.
Hắn chỉ hy vọng trong trận đấu, có thể cẩn thận hơn và đừng làm Tương Lan bị thương, nếu không hắn liền chịu không nổi.
Với suy nghĩ này, người đệ tử đã không dùng hết sức lực khi chiến đấu với Tương Lan, mặc dù chưởng môn đã nhắc nhở rằng hắn ta phải dốc toàn lực.
Nhưng đệ tử đó quá sợ phụ thân của Tương Lan, dù có liều mình bị đuổi ra khỏi môn phái cũng không dám làm tổn thương Tương Lan, nên cứ trở nên nơm nớp lo sợ.
Cho dù sức mạnh hiện tại của Tương Lan thấp hơn đệ tử đó, nhưng vì thân phận của Tương Lan, người đệ tử đó hoàn toàn không dám làm tổn thương cô, điều này khiến hắn ta bị kiềm chế trong cuộc chiến chống lại Tương Lan.
Hắn không thèm chạm đến một sợi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-quy-troi-cho/657738/chuong-2216.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.