Bài học mà lão vừa rút ra cho bản thân thực sự quá sâu sắc. Bây giờ lão ta nhìn chằm chằm vào bức tường thành trì, nhưng không có sự thay đổi nào, và lão ta đứng tại chỗ một cách khó hiểu.
"Nó có thể là một kế hoạch, thành trf trống rỗng không?"
Lão cau mày, và lão cảm thấy khó hiểu trước tình hình hiện tại.
“Đây tuyệt đối có bẫy!
Bạch Viên Thủ Lĩnh. Mau ngăn cản người của ngươi lại. "
Trong mắt Lão Vương chợt hiện lên một tia kinh hãi, như thể đang nghĩ đến một số nhân vật chưa từng gặp qua, có lẽ là vào lúc này chăng?.
"Ngươi có động cơ thầm kín gì? mà ngăn cản ta tấn công Hàn Giang Thành hết lần này tới lần khác? Ngươi có mục đích gì? Ngươi cũng có thể nói đi, chuyện này thật là đáng phẫn nộ!"
Bạch Viên Thủ Lĩnh thì khỏi nói, nó tức giận lấy hai tay nện liên tục vào ngực mình, trút hế nỗi bất mãn trong lòng, hiện nó rất cáu kỉnh, ánh mắt của Lão Vương cũng đang khó chịu.
"Ta không chỉ là một kế hoạch đơn giản thành trì trống rỗng."
Lâm Thanh Diện cười lạnh một tiếng, chẳng lẽ mình thời gian lúc trước chuẩn bị những cái kia, toàn bộ đều là đi theo người khác mượn rượu giải sầu sao?
Bạch Viên Thủ Lĩnh không thèm nghe theo lời khuyên của Lão Vương, nhất quyết để người của mình tấn công Hàn Giang Thành, lúc này tình trạng của nó còn điên cuồng hơn Lâm Thanh Diện rất nhiều.
"Ta sẽ ngủ một lát."
Lâm Thanh Diện ngáp một cái.
Đám người nghe xong đều biến sắc.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-quy-troi-cho/657593/chuong-2071.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.