Lâm Thanh Diện đứng dậy, hiên ngang lẫm liệt nói ra những lời này, những người khác như bị lây nhiễm, lần lượt đứng lên, đồng ý với Lâm Thanh Diện.
" Có các ngươi hảo hài tử thủ hộ Hàn Giang Thành, ta rất yên tâm. Ta hy vọng nơi này có thể giống như mười năm trước. Tuy rằng sẽ có chút tổn thất, nhưng tốt xấu có thể bình an vượt qua."
Trên đôi mắt Lão nhân gia đã có những giọt nước mắt, ông đã là một người già như vậy, e rằng trên đời này có mấy thứ có thể động tâm được ông, nhưng bây giờ lại bị tinh thần của Lâm Thanh Diện làm cho rung động. lúc này liền vỗ vai Lâm Thanh Diện, hai người bốn mắt nhìn nhau, sinh lòng cảm khái, nhưng lẫn nhau đều không nói gì.
“Được rồi, chúng ta đều không cần cảm khái, chỉ cần làm tất cả những gì có thể, hãy cố gắng hết sức!
Đúng vậy, để ta nói với các ngươi một điều nữa, ngày Chính Nguyệt đầu năm, mặc dù không phải là ngày hội lớn đối với người bình thường của Hàn Giang Thành, nhưng cũng không phải là một ngày may mắn đối với chúng ta.
Chính Nguyệt là ngày đầu năm, ngày đó phong ấn lỏng lẻo nhất, ta nghĩ Lão Vương gia cũng biết chuyện này. Bọn chúng có thể sẽ tấn công Hàn Giang Thành vào lúc đó. Chúng ta phải chuẩn bị sớm một chút và nghĩ đến mọi thứ chúng ta nên nghĩ đến.! "
Nghe vậy, mọi người đưa mắt nhìn nhau, không ngờ lại có chuyện như vậy, nói như vậy, bọn họ chỉ còn chuẩn bị được hơn mười ngày,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-quy-troi-cho/657575/chuong-2053.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.