*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ngô Mộc dùng ngón chân điểm nhẹ vào huyệt sau lưng hắn, Tô Cường toàn thân một trận đau nhức tê dại, tru lên đau đớn.
"A... Đại ca ta sai, ta sai rồi, đau quá trời ạ!"
Lâm Thanh Diện đang xem trận chiến vội vàng bước lên, "Ngô Mộc sư huynh, hắn không sao chứ?"
Ngô Mộc lắc đầu.
Anh ta còn không tung ra tới ba thành sức mạnh, nhìn thấy tư thế của Tô Cường, vốn cho rằng hắn thật sự có tài, nhưng không ngờ không biết đánh đấm gì.
Sau khi Ngô Mộc buông chân ra, Tô Cường vẫn nằm dúi dụi trên mặt đất như một con chó chết.
Làm xong chuyện này, thì thời gian cũng không còn nhiều lắm, vì không thể sống ở đây, nên Lâm Thanh Diện định đi tìm nơi khác càng sớm càng tốt, tận lực trước lúc trời tối sẽ có chổ ở lại.
Bốn người đang chuẩn bị rời đi, nhưng Tô Cường từ phía sau nói: "Chờ một chút!"
Lâm Thanh Diện quay đầu lại, Tô Cường trực tiếp cúi đầu trước Ngô Mộc bái một cái.
" Vị nhân huynh này, tiểu đệ rất bội phục công phu của ngài! Nếu là không chê khách sạn này đơn sơ, mọi người có thể ở lại đây!"
Lâm Thanh Diện bất chợt đưa hai tay xoa xoa trán.
Xem ra vị lão huynh này, vẫn có tiêu chuẩn hâm mộ thể chất cường hãn, đánh thắng anh ta thì chuyện gì cũng dễ nói...
Ngô Mộc hiển nhiên có chút do dự, dù sao đi ba nhà không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-quy-troi-cho/657549/chuong-2027.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.