*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Sau khi quay về chỗ của thợ rèn, mọi gnười mới nhớ đến một chuyện quan trọng. Trước đó thợ rèn yêu cầu mang thủ lĩnh thổ phỉ đã làm tổn thương em gái mình về, chịu trừng phạt thích đáng. Nhưng mà lần này, Lâm Thanh Diện sốt ruột cứu Vương Tiểu Lâm, căn bản không có tâm tư đó.
Sau khi cứu em gái thợ rèn, trực tiếp đưa đối phương về nơi này. Hoàn toàn quên chuyện thủ lĩnh thổ phỉ, thợ rèn sau khi nhìn thấy người, trực tiếp mở miệng hỏi: “Lúc này mấy người đã cứu em gái tôi, tôi đương nhiên vô cùng cảm kích, nhưng mà trước kia không phải nói sẽ mang thủ lĩnh thổ phỉ đến sao?”
Mọi người sau khi nghe thế cũng không biết trả lời thế nào, cho nên đều chọn cách trầm mặc.
Lâm Thanh Diện sau khi nhìn thấy như vậy, chỉ có thể đứng ra cưỡng ép giải thích: “Thưa ngài, thật sự quá xin lỗi, lúc này theo lý mà nói, chúng ta hẳn là phải mang tên thủ lĩnh thổ phỉ về, tùy ý ngài xử lý.”
Sau khi nói đến đây dựng một chút, sau đó mới nói tiếp. “Nhưng mà bạn của tôi bây giờ gặp phải nguy hiểm, cho nên chúng tôi thật sự cần vũ khí này gấp, nhất thời sơ sót chuyện này, hy vọng ngài có thể thấu hiểu.” Sau khi nói xong câu đó, còn lạy thật sâu, tỏ vẻ áy náy của mình. Thợ rèn sau khi nghe nói thế, trong lòng mặc dù tiếc núi không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-quy-troi-cho/657344/chuong-1822.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.