*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nói là đi ra ăn cơm, mục đích là để mọi người thân thiết gần gũi nhau hơn, và chỉ khi mọi người thân quen thì tất cả mới có thể hợp tác ăn ý hơn.
Ăn cơm xong, đi về thì trời đã tối, Hứa Bích Hoài vẫn còn chưa ngủ, nhìn thấy Lâm Thanh Diện trở lại, liền hỏi Lâm Thanh Diện: "Đại y quán thế nào rồi anh?"
" Hết thảy đều rất thuận lợi, nhiều nhất ba ngày liền có thể đi vào quỹ đạo. Với sự công khai của Đổng gia, và có rất nhiều lang trung trong đó, chắc chắn phải mọi việc sẽ tốt."
Dù là ở Địa Cầu hay trên thiên giới, tiền bạc đều không thể tách rời cho sự thành công, Lâm Thanh Diện trong lòng thầm nghĩ, chỉ cần có nhiều tiền, sau khi Nặc Nặc ra tới, cả gia đình có thể sống hạnh phúc ở Thượng Quận Thiên Đô. Lâu lâu sẽ trở về Địa Cầu nhìn xem một chút.
Hứa Bích Hoài cười nhẹ một tiếng, nhìn Lâm Thanh Diện, ngưỡng mộ nói với Lâm Thanh Diện: "Em tin anh, trên đời này chuyện gì có anh, chuyện đó sẽ thật tốt đẹp."
Lời nói của Hứa Bích Hoài khiến Lâm Thanh Diện khẽ thở dài một hơi, nói: "Em nói lời này, anh không biết phải trả lời như thế nào. Em nói anh cái gì cũng là toàn năng, nhưng bây giờ, ngay cả con gái của chúng ta, anh cũng chưa thể cứu được, đây là anh làm cha thật thất trách. "
Hứa Bích Hoài vội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-quy-troi-cho/657231/chuong-1709.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.