Lâm Thanh Diện không khỏi hít sâu một hơi, cho dù ở nơi nào thì tu vi vẫn là điều quan trọng nhất.
Đặc biệt là ở nơi như Thiên Giới này, việc đọc sách không có ích gì mấy. Lục Hân nghe thấy câu hỏi của ba thì nói: “Ba, không phải bây giờ ba nên lo lắng việc con không thể kết hôn sao? Chỉ cần con có thể kết hôn thì có phải người học giả hay không quan trọng thế sao? Hơn nữa người ta cũng không phải học giả”
Nghe đến đây, ba Lục Hân lườm Lục Hân: “Ba không hài lòng thằng nhóc này, học giả làm sao bảo vệ được con, nếu ba có mệnh hệ gì thì ai chăm sóc cho con?”
Lục Hân tay trái sờ tay phải, lẩm bẩm: “Bây giờ ba đang khoẻ mạnh thế này, mà bản thân con cũng tự bảo vệ được mình mà, ba không cần phải bảo vệ con”
Lục Hân nói xong, ba cô ta bắt đầu ho dữ dội, Lâm Thanh Diện chỉ buồn cười, cách hai ba con này ở chung với nhau thật kỳ lạ.
Lâm Thanh Diện bước ra ngoài, Lục Hân tưởng anh giận nên vội đuổi theo ra: “Anh đừng giận những lời ba tôi nói, ba tôi là người như vậy đó, nhưng ông ấy không có ý xấu đầu, anh giúp tôi dỗ ông ấy với”
“Ba cô không sao, chỉ là lo lắng việc cưới xin của cô thôi, chỉ cần cô kết hôn thì mọi bệnh tật đều sẽ tiêu trừ”
Lâm Thanh Diện nói cho Lục Hân nghe những điều mình nhìn thấy, Lục Hân hơi ngạc nhiên, hỏi anh: “Anh còn có khả năng này nữa hả?”
“Nếu cô không tin
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-quy-troi-cho/657165/chuong-1643.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.